🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bắc Khải và Hàm Nhiên hai người mệt nên đã ngủ thiếp đi. Bên Ngoài vẫn còn tiếng xì xào của hai con người kia.



- Chúng nó thế là ok rồi nhỉ?



- Chắc là vậy rồi phu nhân. Chân con cũng muốn gãy thành đôi luôn rồi.



- Được rồi cậu vất vả rồi. Tháng này tôi tăng lương cho cậu.



Nghe được câu này của Bà thì thư kí Hứa quên luôn cái đôi chân muỗn gãy làm đôi của mình mà xin phép về nhanh nhất nghỉ ngơi có thể.



Sáng sớm hôm sau vì theo đồng hồ sinh học của mình nên Hàm Nhiên mở mắt. Cô quan sát xung quanh thì thấy căn phòng này lạ quá, thấy tay mình nặng nặng bên tay trái của cô. Hàm Nhiên từ từ đưa mắt hướng sang bên thì cô không khỏi trợn tròn mắt nhìn người đàn ông bên cạnh.



- Á... á... anh...



Hàm Nhiên cô hét nên và cô kéo chăn cho bản thân mình. Cô như vậy là cùng người đàn ông này đêm qua sao?



Bắc Khải mặt tỉnh bơ nhìn đối phương, anh mới sáng sớm đã bị la hét sao? đêm qua mệt muốn chết.



- Cô la cái gì mà la?



- Sao tôi và anh.... Anh đã làm gì tôi?



- Nhìn vậy còn hỏi sao? Cô không thấy mình hỏi ngu sao?



- Anh...



Bắc Khải lấy cái khăn quấn quanh phần dưới rồi đi vào nhà tắm đóng cửa lại. Để lại Hàm Nhiên còn đang không biết phải làm gì trên giường. Cô không nghĩ mình lại mất lần đầu tiên cho người đàn ông mà không biết gì về anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-me-toi-chon/2869701/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.