“Làm sao vậy, em rất lạnh?” Hạ Tử An lập tức đem áo khoác cởi ra, khoác lên cho cô.
“Không cần, không phải lạnh” Cô chỉ là sợ hãi mà thôi.
Nhưng mà Hạ Tử An cũng không để ý tới lời từ chối của cô “Gió biển quả thật có chút lạnh, khoác vào đi, đừng để bị cảm, em bây giờ gầy như vậy, tôi sợ sẽ bị gió thổi bay mất.”
Ôn Ninh mỉm cười, Hạ Tử An còn nói thêm: “Những chuyện này tôi đều hiểu rõ, em đừng lo lắng quá, tôi sẽ giúp em.”
Ôn Ninh gật đầu, sau đó liền lấy một tờ giấy ra, viết vài manh mối lên, đưa cho Hạ Tử An, “Tôi thật sự không biết cảm ơn anh như thế nào nữa.”
Hạ Tử An nhìn thấy sự cảm kích tràn đầy trong ánh mắt của cô, hô hấp bỗng dưng dừng lại, sau đó mới nhếch mép nở nụ cười bất cần đời thường ngày “Chúng ta là bạn bè, tôi không giúp em thì giúp ai?”
Hai người trở lại trên xe, Hạ Tử An khăng khăng phải đưa cô về nhà.
Ôn Ninh suy nghĩ một chút, nếu để Lục Tấn Uyên phát hiện cô cùng Hạ Tử An về nhà, nhất định sẽ rất tức giận, cho nên cô vẫn muốn từ chối.
“Chỗ này rất hẻo lánh, em không tìm thấy cái xe nào đâu. Đừng kì kèo nữa, nhanh lên, tý nữa trời tối sẽ rất lạnh đấy.”
Thấy không thể từ chối được nữa, Ôn Ninh chỉ có thể thay đổi địa chỉ, cô có thể xuống xe sớm một chút, sau đó tự mình đi bộ về.
Hạ Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/3078497/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.