Cũng không biết qua bao lâu, đèn phòng cấp cứu vụt tắt, Diệp Uyển Tĩnh được đẩy ra ngoài trong trạng thái hôn mê.
Lục Tấn Uyên muốn tiến lên xem tình trạng của bà ấy, lại bị ông nội dùng gậy ngăn lại đuổi qua một bên, “Bây giờ anh qua xem mẹ con là muốn chọc tức chết mẹ mình hay sao?”
Lục Tấn Uyên im lặng, sau đó, ông nội liếc nhìn anh, “Trước khi anh xử lí triệt để Ôn Ninh, thì chuyện của mẹ anh, không cần anh đến giả vờ làm gì, lần này tôi sẽ giám sát anh.”
Ông nội đau lòng nhức óc, nhìn dáng vẻ yếu ớt thế này của con dâu mà tức giận lắm, chỉ là một Ôn Ninh, một người phụ nữ nhỏ nhặt không đáng kể sao lại có thể khiến mẹ con chúng nó thành ra thế này chứ?
“Lần này, tôi sẽ phái người đi điều rõ hành tung của Ôn Ninh, anh đừng hòng tìm cách qua mặt tôi.”
Ông nói xong liền đi theo bác sĩ vào phòng bệnh.
Lục Tấn Uyên nhìn giường bệnh được đẩy đi mà lòng vô cùng đau đớn.
Bố anh mất sớm, từ nhỏ đến lớn chỉ có mẹ ở cạnh anh, một người phụ nữ một mình nuôi con khôn lớn trong gia đình danh giá, còn cả đám người thân tham lam dòm ngó, phải trải qua bao nhiêu là khó khăn.
Lục Tấn Uyên nắm lấy tay nắm cửa, trong mắt mang theo nỗi áy náy cùng đau đớn.
Quản gia thấy anh như thế, bước đến, “Cậu chủ, chuyện này đúng là cậu đã sai rồi, mấy năm nay bà chủ vì cậu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/3078271/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.