Ông ta ngượng ngùng mà giật giật khóe miệng, trong lòng nhịn không được nghĩ.
Lúc nãy Vô Ưu đã nói với ông ta điều gì nhỉ?
Lục Tấn Uyên không có quan hệ tình cảm riêng với cô?
Lẽ nào là bản thân mình đã thực sự hiểu lầm rồi?
Sắc mặt của Vô Ưu mới hòa hoãn lại, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, thái độ này của Lục Tấn Uyên mới là bình thường, nếu như anh thực sự đi đồng ý với một số yêu cầu vô lý của chủ tịch Đỗ, thế mới là không tốt.
Cuối cùng, Đỗ Kiến Chương vẫn là không dám mạo hiểm mà đi chọn bản hợp đồng thứ hai.
Lục Tấn Uyên nhàn nhạt nói: “Ngoài ra còn phải thêm vào một điều khoản nữa, trong thời gian hợp tác, nhà thiết kế Vô Ưu của Đỗ Thị sẽ toàn quyền chịu trách nhiệm về dự án này, vì để nâng cao tiến độ, tốt nhất là nên đến Lục Thị tiếp nhận sự đào tạo nâng cao, đồng thời sẽ cùng tham gia vào dự án lần này, cho đến khi chấm dứt hợp đồng.”
Nói theo một cách khác, Vô Ưu sẽ phải tạm thời đến Lục Thị với tư cách là nhà thiết kế của bên công ty hợp tác và ở lại cho đến khi đủ thời hạn ba tháng.
Đỗ Kiến Chương lập tức lên tiếng đáp ứng, nhưng trong lòng ông ta không khỏi hoài nghi, vậy nên trên thực tế là Vô Ưu và Lục Tấn Uyên thật sự có quan hệ tình cảm riêng một cách bí ẩn nhể.
Vô Ưu lại hơi sững sờ, cô biết là nếu như việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2658009/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.