Mai Vũ Ánh không còn làm việc ở tập đoàn Lục thị, Ôn Ninh không nói gì khi nhận thấy điều này.
Cô dành cả buổi sáng để giải quyết những công việc còn tồn đọng của bộ phận thiết kế trong mười ngày qua. Buổi chiều, một người phụ nữ mặc áo khoác đen với mái tóc ngắn gọn gàng và những đường nét gương mặt xinh đẹp đến báo cáo.
“Giám đốc, tôi là Trần Kiều Vũ.”
Đây là vệ sĩ mà Lục Tấn Uyên tìm cho cô. Bắt đầu từ ngày hôm nay trở người vệ sĩ này sẽ bên cạnh cô không tách rời để bảo vệ cô. Cả ban đêm cũng sẽ ở cùng cô để đảm bảo sự an toàn cho cô.
Thật ra Lục Tấn Uyên đã muốn sắp xếp như vậy từ lâu, nhưng anh chưa dám sắp xếp vì sợ Ôn Ninh từ chối mình, nhưng lần này anh đã hạ quyết tâm.
Đã có rất nhiều sự cố xảy ra, Ôn Ninh cũng không phải là người không biết tốt xấu, cho nên cô cũng từ chối người vệ sĩ này đi theo bảo vệ.
Bên trong quán cà phê của trung tâm thương mại. “Ôn Ninh, trong khoảng thời gian này tớ đang bận đến tối tăm mặt mũi vì một dự án của công ty, không biết tháng trước cậu đã xảy ra chuyện gì. Tại sao không nói cho tớ biết, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy?” Lệ Tư Duệ ảo não nói.
“Cũng không phải chuyện lớn đâu, ban đầu là do sai lầm của công ty.” Ôn Ninh không muốn nói rõ chuyện này, chỉ nói một cách đơn giản.
Lệ Tư Duệ dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2657045/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.