Rốt cuộc bao năm qua, nếu không có anh ấy, mẹ làm sao có thể một mình chống đỡ mọi thứ, làm sao có thể chống đỡ cho đến khi bản thân được gặp lại mẹ.
“ Mau, mau dẫn em tới bệnh viện, em muốn gặp mẹ. ” Hai mắt cô đỏ hoe, giọng nói nghẹn ngào.
“Được, anh hiện tại sẽ đưa em đi, em cũng đừng quá kích động, tin anh đi, mẹ em nhiều năm như vậy đã sống rất tốt, hiện tại sẽ không có chuyện gì. “
Trong bệnh viện.
Ngay khi Lục Tấn Uyên và Ôn Ninh đến, bác sĩ điều trị của Bạch Ngọc Linh đã vội vã chạy tới cùng với y tá.
” Anh Lục, tình hình hiện tại rất khẩn cấp. Tế bào ung thư trong cơ thể bệnh nhân không chỉ lan rộng mà còn nhanh chóng phân hủy. Điều này rất nguy hiểm và phải được kiểm soát hiệu quả ngay lập tức. “
” Vừa rồi tôi đã có một cuộc họp thảo luận với một số bác sĩ khác. Đề nghị hữu hiệu nhất bây giờ là thực hiện cấy ghép tế bào. ” Bác sĩ phụ trách nói rất nghiêm túc.
Nếu đã như vậy thì anh nên phẫu thuật càng sớm càng tốt. Phương diện tiền bạc không thành vấn đề. ” Lục Tấn Uyên nói ngay. Bác sĩ phụ trách lập tức xua tay: Không không, không phải như anh Lục nghĩ, đây không phải là vấn đề tiền bạc anh phải biết rằng, việc cấy ghép tế bào chỉ có thể xảy ra giữa những người thân mới có hiệu quả cao nhất. “
Nghe thấy 2 chữ ” người than “, Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2656995/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.