"Hai đứa xuống ăn sáng đi nào" Lão phu nhân dưới lầu nói vọng lên, mỉm cười thân thiết nhìn hai người bước xuống.
"Mẹ, mẹ có thể không gọi tụi con bước xuống" Anh khẽ mỉm cười đầy thâm ý nhìn cô.
"Hai đứa không muốn thì cũng phải xuống. Thân thể mảnh mai như tiểu Chi không chịu nổi được dày vò như vậy" Bà liếc lên liếc xuống nhìn cô. Nhìn tới mức mặt cô đỏ lựng lên luôn.
"Không có.... Không có đâu" Cô lắp bắp trả lời.
"Được rồi. Ăn xong đi rồi nói" Bà cười cười nhìn cô.
Hai người khẽ cười ngồi xuống bàn ăn. Những món ăn thịnh soạn được bưng lên, cũng phải có cả chục món chứ chẳng ít.
"Thiếu gia, thiếu phu nhân từ từ dùng bữa. Hôm nay do đích thân lão phu nhân xuống bếp làm bữa sáng. Chúc mọi người ngon miệng" Bà quản gia khẽ cười nhìn một bàn ba người ăn. Nói một câu rồi lui ra ngoài.
"Mẹ à, hôm nay dự báo thời tiết có nói sẽ có bão không?" Anh cười cười nhìn bà.
"Có mưa rào từng cơn thôi. Sao vậy?" Bà gắp cho cô miếng thịt ba rọi bỏ vào chén rồi quay qua hỏi anh.
"Không. Chỉ là bình thường muốn ăn cơm của mẹ là phải trả giá cả đại giới. Nhưng giờ đại giới của con không cho mẹ được" Anh nhún vai bất đắc dĩ.
Bà đơ người suy nghĩ một chút những chuyện đang xảy ra...
"Thằng quỷ. Bà đây mất công dậy từ năm rưỡi sáng nấu đồ ăn. Mày còn nói nữa thì khỏi ăn. Hừ, tiểu Chi, hai dì cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-ong-trum-hac-bach/1994770/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.