Kết thúc bữa tiệc, Phong Sương ở lại Hắc Gia còn những người kia đều quay về nhà của mình
Ở trong phòng của Hắc Thịnh Duật, Phong Sương nhẹ nhàng đặt tay lên bụng mình mỉm cười nhẹ nhàng
- Bảo bối, mẹ rất mong nhìn thấy con _ Giọng nói dịu dàng mềm mỏng đầy mê hoặc này là của cô
Hắc Thịnh Duật sau khi tắm xong, trên người cũng đã thay bộ quần áo đơn giản. Khẽ ôm lấy cô vào lòng, tham lam hít hết mùi hương trên cơ thể của cô
- Tiểu Sương.... _ Âm thanh ôn nhu dịu dàng đang thì thầm bên tai cô
- Duật... Có chuyện gì vậy? _ Phong Sương nhẹ giọng
- Tiểu Sương. Anh... Muốn... Tạo... Baby! _ Câu nói lắp lửng của anh khiến cô đỏ mặt
- Anh... Đứng đắn một chút. Em... Em... Ưm... _ Cô đang nói đột nhiên bị anh ngăn lại bằng nụ hôn của mình
- Ưm... Ọe.... _ Phong Sương khó chịu liền bụm miệng chạy vào nhà vệ sinh
Bên ngoài, Hắc Thịnh Duật chạy theo cô, nhẹ nhàng vỗ lưng cô nheo mày lo lắng
- Em sao vậy Tiểu Sương, cần anh gọi bác sĩ không? _ Anh dịu giọng
- Không... Không sao... _ Phong Sương xua tay lắc đầu
- Tiểu Sương, anh thấy em lạ lắm. Mấy hôm nay cứ như vậy mãi, em thật sự không sao? _ Hắc Thịnh Duật khó chịu nhìn cô
- Thật sự không sao, chắc là do em ăn uống không điều đặn nên đau dạ dày thôi _ Cô xua tay từ chối, khẽ cười cho anh yên tâm
- Không được, đi... Anh đưa em đến bệnh viện. _ Hắc Thịnh Duật kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-hac-thieu/97331/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.