Sáng ngày hôm sau, hôm nay là ngày cuối tuần, trong phòng bếp Hà Linh Chi đang đứng chờ dì Ngô hâm lại đồ ăn cho mình, đúng lúc này Lưu Kha Nguyệt từ trên tầng đi xuống, nhìn thấy trong phòng chỉ có một mình Hà Linh Chi cùng dì Ngô, mà lúc này bà ấy lại đang đứng quay lưng về phía bọn họ, cô ta nhẹ nhàng đi đến đứng trước mặt cô, vẻ mặt kênh kiệu nói:
“Tôi phải công nhận da mặt cô giày thật đó, cô không thấy là trong căn nhà này cô đang trở thành người thừa hay sao? Nếu tôi mà là cô thì tôi đã chấp nhận lời đề nghị trước đó tôi đã đưa ra rồi cuốn gói khỏi nơi này rồi. Bây giờ đối với Phương Thần Phong mà nói thì cô chẳng là gì cả, tôi mới là người anh ấy quan tâm!!!”
Hà Linh Chi vẻ mặt thản nhiên nhìn Lưu Kha Nguyệt thao thao bất tuyệt, hai tay khoanh lại trước ngực, cô nhướng mày nói:
“Cô mới là người anh ta quan tâm? Thật không? Kể cả quá khứ dơ bẩn của cô anh ta cũng quan tâm?”
Bị nhắc đến điểm yếu của mình, Lưu Kha Nguyệt lập tức thay đổi thái độ, liếc nhìn về phía cầu thang liền bắt gặp dáng người quen thuộc, cô ta nghiến răng nói nhỏ:
“Muốn tôi cho cô biết anh ấy quan tâm tôi như thế nào đúng không? Được, hôm nay tôi sẽ cho cô thấy.”
Dứt lời, Lưu Kha Nguyệt không chút do dự nâng tay trái lên tự tát vào má trái của mình một cái thật đau, âm thanh mà nó phát ra quả thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-khoc-cua-phuong-thieu/2181614/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.