Trong thư phòng của Phương Thần Phong, trên sàn nhà, vô số những mảnh thủy tinh, đồ đạc, giấy tờ đều bị anh ném lung tung, cả căn phòng thoáng chốc hỗn độn vô cùng, lúc này anh đang đứng chống tay xuống chiếc bàn làm việc, đôi mắt sắc lạnh tràn ngập chết chóc nhìn vào đống ngổn ngang.
Một lúc sau, anh liền đi tới tủ rượu lấy ra một chiếc ly cùng một chai rượu, Phương Thần Phong không chần chừ mà rót đầy cả ly rồi một hơi uống cạn sạch, đây không còn là thưởng thức rượu nữa rồi, mà là điên cuồng lấp đầy chúng trong dạ dày, hết ly này đến ly khác cho đến khi cái chai trống không anh liền ném nó vào tường rồi lại lấy ra một chai nữa.
Đúng lúc này Lâm Minh Thiện chẳng cần phải gõ cửa phòng mà cứ thế đi vào bên trong, nhìn căn phòng một lượt, anh đi đến chỗ Phương Thần Phong thở dài nói:
“Cậu không nhất thiết phải làm như vậy.”
Không đáp lại câu nói của Lâm Minh Thiện, Phương Thần Phong vẫn như cũ đem rượu đổ vào bụng, lần này anh chẳng còn dùng đến chiếc ly nữa mà trực tiếp uống bằng chai. Lâm Minh Thiện thấy anh như vậy cũng chỉ lắc đầu ngao ngán mà không ngăn cản, đây là sự lựa chọn của anh, nên mọi hệ lụy đi theo nó anh đều phải tự mình gánh vác, đã đâm lao thì phải theo lao.
Sau đó Lâm Minh Thiện cũng đi về phía tủ rượu lấy ra một chai, một mình anh ngồi trên chiếc bàn trà từ từ uống mà mặc kệ Phương Thần Phong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-khoc-cua-phuong-thieu/2181608/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.