Khách sạn hoàng gia, L.A.
Bên trong căn phòng tổng thống, Lưu Kha Nguyệt đang được bác sĩ kiểm tra lại toàn bộ sức khỏe. Tháo ông nghe xuống, bác sĩ lên tiếng:
“Sức khỏe của cô ấy đã hồi phục rất nhiều, thời gian tới cố gắng bồi bổ cơ thể thật tốt, còn các vết thâm tím thì cứ thoa thuộc theo hướng dẫn tôi đã chỉ định, chẳng bao lâu nữa máu bầm sẽ hết.”
“Được rồi, ông ra ngoài đi.”, Phương Thần Phong ngồi phía đối diện hai người cất giọng trầm trầm.
“Vâng.”
“Cảm ơn bác sĩ.”, Lưu Kha Nguyệt mỉm cười nhìn ông.
Sau khi bác sĩ đi khỏi, Phương Thần Phong nói với Lâm Minh Thiện:
“Cậu bảo người hầu chuẩn bị cho cô ấy một phòng riêng cũng như đồ dùng cá nhân.”
“Vâng, thưa lão đại.”, Lâm Minh Thiện liếc ánh mắt lạnh nhạt về phía Lưu Kha Nguyệt rồi mới rời đi.
Bên trong căn phòng một lẫn nữa lại rơi vào trạng thái im lặng, Lưu Kha Nguyệt không biết nói gì để xua tan bầu không khí lúng túng này, chỉ biết ngồi đan xoắn hai bàn tay vào nhau, một lúc sau Phương Thần Phong mới nói:
“Sáng này em cứ nghỉ ngơi đi, chiều chúng ta sẽ bay về thành phố A.”
“Em… em biết rồi.”
“Vậy bây giờ tôi đi ra ngoài một chút, hẹn gặp lại em buổi chiều.”
“Tạm biệt anh.”
Trong căn phòng tổng thống ngay bên cạnh, Phương Thần Phong ngồi đối diện với Lâm Minh Thiện, giọng nói thâm trầm của anh cất lên:
“Có kết quả không?”
Lâm Minh Thiện nhìn anh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-khoc-cua-phuong-thieu/2181594/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.