Phương Thần Phong một tay mát xa chiếc eo của cô giúp cô thoải mái hơn, tay còn lại không ngừng xoa nắn b.ầ.u n.g.ự.c căng tròn của cô, đôi môi bạc mỏng không ngừng hôn lên sườn mặt đã sớm đỏ bừng. Có lẽ vì vừa được thỏa mãn nên tâm tình Phương Thần Phong cũng vũi vẻ không ít, nhìn cô lim dim thiếp đi trong lòng mình anh liền mỉm cười hài lòng, một đêm này sẽ là đêm mà cả hai người không bao giờ quên.
Kể từ bây giờ cô đã chính thức là người của anh, không một ai có thể cướp đi cô từ tay anh, cơ thể cô chỉ có anh mới được phép chạm vào, trái tim cô chỉ được phép chứa mình anh.
Hà Linh Chi vốn đang yên giấc ngủ không hiểu sao đột nhiên cựa quậy thân mình, sự động chạm nhẹ này của cô khiến nơi nào đó của Phương Thần Phong vốn đã nằm yên nay lại ngóc đầu dậy, mà sự thức dậy này cũng khiến cho Hà Linh Chi đang trong cơn mê liền tỉnh giấc.
Mắt thấy Phương Thần Phong lại bắt đầu làm loạn trên cơ thể mình, Hà Linh Chi liền mở miệng oán trách:
“Em mệt rồi! Không muốn nữa.”
Nghe cô trách, Phương Thần Phong vẫn cúi đầu, vừa gặm cắn chiếc cổ thanh mảnh vừa đáp trả:
“Em mệt rồi thì cứ ngủ đi.”
“Nhưng…”
“Là em dụ dỗ anh trước.”
“Em không có, ahh\~\~\~”, Hà Linh Chi nhỏ giọng thanh minh.
Không để cô ầm ĩ thêm, Phương Thần Phong nhanh chóng đi vào cơ thể cô, bởi vì bọn họ vừa mới â.n á.i xong nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-khoc-cua-phuong-thieu/2181573/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.