Cao Trạch Vũ nhìn ngoài cửa sổ, nảy lên một ý nghĩ. Nghiêm Thư Hàm mơ mơ màng màng mở to mắt, mắt say lờ đờ mê ly nhìn bóng dáng phía trước cửa sổ. Hình như là anh Thu Liệt. Nghiêm Thư Hàm tuy rằng không dám khẳng định, bất quả hẳn là hình dáng anh Thu Liệt, cũng chỉ có anh đối tốt với mình.
Nghiêm Thư Hàm đi qua, ôm lấy Cao Trạch Vũ. Cao Trạch Vũ ngẩn ra “Đây là muốn diễn thể loại nào?”
Đang lúc thời điểm Cao Trạch Vũ buồn bực, Nghiêm Thư Hàm không nói hai lời liền bắt đầu khóc lên.Vừa khóc vừa nói: “Thu Liệt, anh hẳn vẫn còn yên em đúng không, bằng không sẽ không đến lo lắng cho em. Bất quá anh vì cái gì mà nhẫn tâm như vậy? Lại như thế đối xử với em, em thật sự rất yêu anh, nhưng anh vì sao lại lựa chọn Tình Tình? Nếu có thể, em sẽ vì anh thay đổi, thậm chí có thể trở nên giống Tình Tình.”
Cao Trạch Vũ tức giận vô cùng, Thu Liệt là ai mà có thể khiến cho cô khóc đến thương tâm như vậy? Xoay người nhìn cô gái mang bộ dạng mềm mại cùng nước mắt đang mở miệng nói.
Thấy thế, Nghiêm Thư Hàm buông Cao Trạch Vũ ra, nước mắt không ngừng chảy xuống. Cao Trạch Vũ nhìn dáng vẻ này của cô trong lòng rất khổ sở. Nghiêm Thư Hàm hoảng loạn bắt lấy tay Cao Trạch Vũ, “Anh Thu Liệt, anh đừng cho rằng em quên anh? Có thể hay không?”
“Em nhìn cho rõ, tôi gọi là Cao Trạch Vũ. Từ giờ trở đi không cần trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-kho-tinh-cua-tong-tai-lanh-lung/2703778/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.