Từ khách sạn chạy ra được một lúc, Nghiêm Thư Hàm đi ở trên đường lớn, tùy ý cho gió lạnh thổi tập ở trên mặt. Hiện tại, cô đã sớm hối hận muốn chết, nếu sớm biết rằng sẽ phát sinh loại sự tình này, thật không nên về nước.
Chính là, hiện thực lại không có nếu, mỗi ngày đều là hiện trường phát sóng trực tiếp, không chấp nhận được người đi hối hận. Một người tùy thời điểm, thường thường sẽ nhớ rất nhiều chuyện, Nghiêm Thư Hàm cũng không ngoại lệ, suy nghĩ nhịn không được nảy lên trong lòng.
Biệt thự Nghiêm gia, Nghiêm Thư Hàm đứng ở cổng lớn, nhìn ánh đèn bên trong biệt thự, “Bên trong hẳn là thật náo nhiệt đi, nhưng đại khái cùng chính mình trở về không có quan hệ.” Nghiêm Thư Hàm trên mặt lộ ra một ra nụ cười khổ.
Nghiêm Thư Hàm ấn chuông cửa, rất xa liền thấy hình ảnh quản gia tiến ngày càng gần cô. Quản gia đến gần vừa thấy, vui sướng khó có thể nói nên lời “Là đại tiểu thư! Ngài rốt cuộc đã trở lại, mau tiến vào, lão gia chờ đã lâu.”
Nghiêm Thư Hàm đã lâu không trở về nhà, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Nghiêm Thư Hàm vừa bước vào phòng khách, liền thấy người một nhà đều ngồi ở trên sô pha, hình ảnh kia khiến Nghiêm Thư Hàm đau đớn, thương tâm. Nhưng cô không có biểu lộ ra cảm xúc gì, chỉ là cung kính nói một câu: “Ông nội, cháu đã trở về.”
Nghiêm lão gia đứng dậy nhìn thoáng qua Nghiêm Thư Hàm nói: “Trở về là tốt rồi, ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-kho-tinh-cua-tong-tai-lanh-lung/2703777/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.