“Lần này thì thôi, sau này đừng có làm chuyện ngu ngốc nữa.”
Thẩm Loan bồn chồn, thế này sao có thể gọi là làm chuyện ngu ngốc được?
Thẩm Khiêm nhìn cái là biết cô đang nghĩ gì, không khỏi lộ ra vài phần bất đắc dĩ: “Tiền có thể quan trọng hơn tính mạng à?”
Cô gật đầu, trịnh trọng giải thích: “Không có tiền thì không có đồ ăn áo mặc, sẽ bị chết đói chết rét. Đối với người được thỏa mãn về nhu cầu cơ bản của cuộc sống rồi, mạng đúng là quan trọng hơn tiền, bởi vì không có tiền, bọn họ không đến mức chết ngay. Nhưng đối với những kẻ nghèo rớt mồng tơi, ăn bữa nay lo bữa mai, không có tiền chẳng khác nào bỏ mạng.”
Sắc mặt người đàn ông trở nên lạnh lùng: “Cho nên, nhà họ Thẩm bắt em ăn bữa nay lo bữa mai à?”
Cổ Thẩm Loan rụt lại, giống như thực sự bị anh ta dọa, bối rối xua tay: “Em không có ý đó...”
“Vậy em dựa vào cái gì mà nói “không có tiền tương đương với bỏ mạng” như thế hả?”
“Bởi vì đã quen rồi ạ!”
Thẩm Khiêm vô thức nhíu mày.
“Anh, anh phải chấp nhận đi, mặc dù chúng ta đều mang họ Thẩm, nhưng thật ra không giống nhau.” Cô gái nhỏ mím môi theo thói quen, ánh mắt rơi vào không trung, không dám nhìn đến gương mặt của người đàn ông.
“Không giống chỗ nào?”'
“Từ khi sinh ra, anh đã là cậu chủ nhà họ Thẩm. Còn em chỉ là cô chủ nhảy ra giữa chừng, cho dù nền tảng giáo dục,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hung-tan-cua-quyen-thieu/3482841/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.