Thẩm Khiêm hơi ngước mắt lên nhìn anh ta một cái, lạnh nhạt, không có cảm xúc gì: “Bỏ.”
“Đôi K, chặn không?” Người đàn ông lại ném ra hai tấm, cười đến cực kỳ ngứa đòn.
Thẩm Khiêm: “Bỏ.”
Hạ Hoài tiếp tục ném ra từng cặp, đã tính toán kỹ lưỡng trước rồi: “A Khiêm, tôi còn hai tấm thôi, thua thì đừng khóc nhé.”
Thẩm Khiêm nhíu mày: “Thế à? Cảm ơn đã nhắc.” Nói xong cũng đồng thời bày ra đôi Joker.
Hạ Hoài ngây người, cảm xúc trên gương mặt xinh đẹp thay đổi đa dạng, cực kỳ đặc sắc.
Hai người bên cạnh đã sớm cười như điên: “A Hoài, cho cậu tinh tướng này! Cho cậu đắc ý này! Bây giờ đã biết sự lợi hại chưa?”
Người nói là Tần Trạch Ngôn, ông chủ nhỏ của bất động sản Húc Phong.
“A Khiêm, lần này cậu nên sửa lưng cậu ta một trận đi! Nếu không, cái tên này còn tưởng mình là thần bài đấy. Cũng chỉ chơi bài với tôi và Trạch Ngôn mới tương đối dễ ăn, nếu không sao cậu ta có thể đắc ý chứ?” Tống Lẫm chế giễu không thương tiếc.
Hạ Hoài nuốt nước bọt: “Mấy cậu đừng có vui mừng quá sớm, tôi chỉ còn hai lá bài thôi, A Khiêm còn một đống kia kìa. Ai thắng ai thua còn chưa...” chắc đâu.
Hai chữ cuối cùng kẹt lại trong miệng, bởi vì Thẩm Khiêm đã mở chỗ bài còn lại ra, từ con 3 đến A, một lá cũng không thừa, một lá cũng không thiếu, lần lượt đến cuối cùng.
“Mẹ kiếp...” Hạ Hoài chửi tục, vẻ mặt cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hung-tan-cua-quyen-thieu/3482824/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.