Tần Tần Mộ Bạch nói vô ích. Anh quay người muốn bỏ đi thì Tần Thiên Thiên nhanh chóng đi theo.
Cô ta thích quấn lấy Tần Mộ Bạch, để anh ta có thể chấp nhận cô ta là em gái. Đó là một chuyện không thề chấp nhận được.
“Anh! Giờ anh muốn đi đâu?"
Tần Mộ Bạch nói một cách nhạt thếch, “Có một bữa tiệc thương mại, em có muốn đi không?”
Khi nghe đó là một bữa tiệc về buôn bán, khuôn mặt Tần Thiên Thiên giống như trái cà bị dập.
“Không cần!Mấy buổi tiệc đó rất chán!”
Tần Mộ Bạch gật đầu, lại cố tình trêu ngươi, như vô tình nói đến một chuyện khác “Còn không bằng đi đánh golf với Khương Ngự Thừa!”
Khương Ngự Thừa!”
“Em sẽ giúp anh nhặt bóng!”
Tần Thiên Thiên nhìn anh trai mình với ánh mắt sáng rực
Tần Mộ Bạch tò mò, “Tại sao lại tăng động như vậy? Em thích chơi golf hay là thích Khương Ngự Thừa?”
Khuôn mặt của Tần Thiên Thiên hơi đỏ nhưng cô ta làm như không có chuyện gì xảy ra.
“Anh đừng hỏi nhiều quá! Em đi với anh là được!”
Có cơ hội gặp Khương Ngự Thừa, làm sao cô ta bỏ lỡ?
Tần Mộ Bạch nhìn em gái mình. Chân trồi nào không có cỏ thơm sao cứ phải dính người vào Khương Ngự Thừa?
“Anh phải nhắc cho em nhớ một điều là Khương Ngự Thừa có vợ chưa cưới rồi!Nếu như em có ý nghĩ nào không phải thì nên bỏ đi!”
Tần Thiên Thiên gật đầu! Đúng vậy, lần gặp mặt trước, cô ta đã gặp vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466510/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.