Thi Hạ cảm thấy cô tốn quá nhiều thời gian để tìm lời giải thích, giờ lại cứ như một trò đùa.
Có lẽ mẹ chồng không biết tình hình giữa họ thế nào, nên muốn cô nói cho bà ấy nghe.
Lệ Cảnh Diễn vốn chẳng hề có ý định giải thích. Dù có nói cũng không cần thiết.
Lệ Cảnh Diễn rời khỏi nhà, đến nhà Thẩm Giai. Cả đoạn đường, anh luôn cảm thấy bồn chồn.
Nhà Thẩm Giai.
Lúc Lệ Cảnh Diễn đi vào, nhìn thấy cả người Thẩm Giai toàn máu, máu tràn cả sàn thì mặt anh đầy hoảng hốt.
"Thẩm Giai! Thẩm Giai!"
Nhìn Thẩm Giai như thế, Lệ Cảnh Diễn lluống cuống.
"Thanh Diễn, em sẽ chết à?"
Thẩm Giai dựa người vào anh, lặng lẽ khóc.
"Đừng nói bậy! Sao lại thế này? Chồng em làm à?"
Sắc mặt Lệ Cảnh Diễn rất tệ. Dù anh không còn yêu Thẩm Giai, nhưng giữa họ vẫn từng có thời gian cạnh nhai.
Thẩm Giai yếu ớt gật đầu.
"Anh ấy đánh em! Nói đứa con trong bụng em là con hoang!"
Lệ Cảnh Diễn cau mày hỏi: "Anh ta có khuynh hướng bạo lực gia đình?"
Thẩm Giai không trả lời, nặng nề gật đầu, nước mắt lại bắt đầu rơi xuống như chuỗi hạt bị đứt.
"Cảnh Diễn! Em làm gì bây giờ? Anh ta chắc sẽ gϊếŧ em mất! Em và con phải làm thế nào đây...?"
Lệ Cảnh Diễn chỉ có thể an ủi, "Đừng lo! Có anh, anh sẽ không để em xảy ra chuyện!"
Nghe được lời hứa từ anh, Thẩm Giai cảm thấy nhẹ lòng.
Lệ Cảnh Diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466508/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.