Bây giờ có trời mới biết cảm xúc của cô như thế nào.
“Tôi tìm em nhất định có chuyện, em mở cửa đi.”
Thi Hạ bước mở cửa ra, nhìn thấy người đứng ngoài cao hơn mình một cái đầu- Lê Cảnh Diễn.
Lệ Cảnh Diễn cũng cúi đầu nhìn cô, trong tay như có phép thuật biến ra một quả trứng gà đã luộc chín.
“Anh cầm trứng gà làm gì?”
Thi Hạ bỗng nhiên phát ngốc.
Lệ Cảnh Diễn thở dài: “Tôi xoa giúp em, trán em sưng lên rồi.”
“Cảm ơn, tự tôi làm được.”
Thi Hạ nói xong giật lấy quả trứng trong tay Lệ Cảnh Diễn, lòng bàn tay anh rất ấm áp nhưng trái tim lại lạnh lẽo.
“Xin lỗi, vừa rồi tôi hơi say.”
Lệ Cảnh Diễn đứng ở cửa, cũng không rời đi. Phòng này rất lớn, nhưng không hiểu sao Thi Hạ lại cảm thấy từ lúc anh ở sau lưng cô, cả căn phòng bỗng trở nên chật chội.
“Bây giờ tỉnh chưa?”
“Chưa tỉnh.”
Lệ Cảnh Diễn nhìn thoáng qua Thị Hạ, cũng không giải thích nữa mà trực tiếp bước lên hôn lên môi cô, sau đó ôm cô lên giường.
Nếu như cô trở thành người của anh, có phải sau này cô sẽ không bao giờ rời xa anh không…
Thấy Lệ Cảnh Diễn không giống bình thường, Thi Hạ hơi hoảng loạn.
“Anh làm gì vậy? Lệ Cảnh Diễn, anh buông tôi ra…”
Lệ Cảnh Diễn dùng hai tay mạnh mẽ ôm lấy Thi Hạ, không cho cô cơ hội phản kháng.
Ánh mắt anh nhìn Thi Hạ đầy tình cảm, mà Thi Hạ chỉ cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466496/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.