Chương trước
Chương sau
“Đương nhiên là một người rất đẹp trai, rất có năng lực, hơn nữa, anh ấy còn là một anh hùng cái thế!”

Thi Hạ cười, mặt sáng bừng, nhưng nghĩ đến người nào đó, cô lại chợt cảm thấy có chút bất ngờ.

Bởi vì cô đang nhớ đến Lệ Cảnh Diễn!

Hạ Kiêu cười, lúc Thi Hạ ngửa đầu nhìn bầu trời, anh ta ở bên mặt ngắm Thi Hạ: “Người đó thật là may mắn, nhưng nếu anh ta không thích cô, tôi có thể……”

Hạ Kiêu còn chưa nói hết câu, điện thoại của Thi Hạ đã đổ chuông.

Nhìn thấy số điện thoại của Lý Thao, Thi Hạ lập tức khẩn trương hẳn, nếu không phải chuyện quan trọng, Lý Thao sẽ không bao giờ gọi cho cô cả.

“Chờ một chút, tôi phải nghe điện thoại.”

Hạ Kiêu gật đầu, vừa rồi quả thật là trùng hợp đến mức xui xẻo.

Nếu không có cuộc điện thoại đó, có lẽ anh ta đã nói rõ tình cảm của mình!
“Bà chủ tịch, bệnh dạ dày của chủ tịch lại tái phát, lần này tương đối nghiêm trọng.”

Lý Thao nói với giọng rất khẩn trương.

“Anh ấy ở nơi nào?” Thi Hạ vội hỏi.

Cô biết, tình hình của Lệ Cảnh Diễn hẳn là không được khả quang. Hơn nữa, cô cũng thật sự lo lắng.

“Chúng tôi hiện tại đang ở bệnh viện Lân An.”

Thi Hạ vội trả lời nói, “Tôi lập tức liền qua đó, chờ tôi một chút.”

Gác máy xong, cô liền nhìn Hạ Kiêu, tỏ ý xin lỗi.

“tôi có chuyện quan trọng phải đi trước, chuyện hôm nay cảm ơn anh!”

Hạ Kiêu cười, trả lời nói, “Không cần nói cảm ơn, chúng ta là bạn mà.”

Nhưng anh ta thật sự tò mò, người vừa gọi điện thoại cho cô rốt cuộc là ai, có thể làm cho Thi Hạ lo lắng như vậy.

Chỉ mong đó là người nhà, như vậy thì có lẽ anh ta vẫn còn cơ hội.
――

Ở Bệnh viện.

Thi Hạ vô cùng lo lắng mà tìm đến bệnh viện dựa theo địa chỉ Lý Thao nói, phòng bệnh VIP ở lầu 8.

“Cảnh Diễn đâu?”

“Sao lô lắng vậy, sợ thành quá phụ à?”

Ninh Vô Ưu đi tới, cô ấy vừa thấy bạn thân mình lao vào đây với tốc độ trăm mét trên giây.

Chỉ tiếc là không phải vì cô ấy!

Thi Hạ trừng mắt nhìn Ninh Vô Ưu: “Vô Ưu, đều lúc nào rồi, cậu còn ở đó nói giỡn.”

Ninh Vô Ưu lại cười.

“Tớ đâu có nói giỡn, tớ đang nói thật mà!”

Thi Hạ vẫn rất lo lắng cho Lệ Cảnh Diễn, chẳng qua nhìn thấy Vô Ưu rất thản nhiên, cô liền biết tình hình đã không còn nghiêm trọng nữa.

“Cảnh Diễn hiện tại thế nào?”

Ninh Vô Ưu nhìn thoáng qua phòng bệnh, trả lời nói, “Ăn cơm không đúng bữa, đơn giản mà nói, anh ta không ăn cơm đàng hoàng nên dạ dày mới bị xuất huyết, chuyện ăn uống thường ngày nhất định phải chú ý một chút.”
Thi Hạ lúc này mới yên tâm mà gật đầu.

“Tớ hiểu rồi.”

Nói đến cùng, tất cả là do anh không biết tự chăm sóc mình, khiến cho cơ thể đổ bệnh.

Ninh Vô Ưu thở dài, oán trách mà nhìn Thi Hạ, “Cậu thì biết cái gì, cậu mới là người cần tự chăm sóc mình đấy, mấy ngày không gặp, cậu lại gầy đi rồi.”

Thi Hạ chỉ cười, gần đây cô có rất nhiều tâm sự chồng chất trong lòng, từ chuyện rời khỏi Thi Nhuận Trân Châu, đến chuyện vào Lệ Thị làm việc.

Ở Lệ Thị cô còn đang gặp phải không ít vấn đề, cũng coi như là sứt đầu mẻ trán.

Ninh Vô Ưu cười, kéo tay Thi Hạ: “Nói cho cậu biết một tin tức tốt.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.