Cô ấy mau chóng tìm điện thoại của mình, nhấn nút trả lời, nhưng lúc nghe thấy điện thoại của mẹ gọi tới, Tô Nghê Thường khẽ chau mày.
“Mẹ, con biết rồi, biết rồi ……. Con vẫn chưa về, mẹ mau đi ……. Con nói rồi, không phù hợp, thật sự không hợp mà.”
Đầu dây bên kia vẫn tiếp tục nói, Tô Nghê Thường nhìn Thi Hạ và Hạ Kiêu phát hiện họ không có nhìn mình.
Nhưng trong lòng cô ấy vẫn thấy kỳ lạ.
“Con gái à, con cũng không còn nhỏ, cũng sắp 28 tuổi rồi, con cũng nên hiểu cho mẹ con một chút, không thể cứ như vậy hoài được, yêu cầu đừng cao quá, hạ thấp chút là được.”
Mẹ Tô bên đầu bên kia moi hết ruột gan để khuyên6nhủ con gái của mình.
Nhưng Tô Nghê Thường đối với chuyện mẹ yêu cầu lại không cách nào làm được.
“Mẹ, bây giờ con đang ở cùng với đồng nghiệp, về nhà rồi con nói chuyện với mẹ sau.”
Nói xong thì cô ấy vội vàng cúp máy.
Thấy Tô Nghê Thường không định chủ động nhắc chuyện lúc nãy, Thi Hạ cũng không có hỏi nhiều.
Dù gì, mỗi người đều có một bí mật không muốn nói ra mà!
Tới trước cửa khu nhà của Tô Nghê Thường, Tô Nghê Thường xuống xe.
“Cảm ơn hai người, giám đốc Hạ, Hạ Hạ.”
Thi Hạ mỉm cười “Cảm ơn cái gì, đều là đồng nghiệp chung bộ phận mà.”
“Tới nhà rồi, tôi xuống trước nha.”
“Được, tạm biệt.”
Trong xe còn lại ba người, Thi Hạ, Hạ Kiêu và tài xế.
“Giám đốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466473/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.