Nhưng sự xuất hiện của Lệ Cảnh Diễn đã làm thay đổi hết thảy tất cả, anh chính là chuyện ngoài ý muốn lớn nhất đời Thi Hạ.
――
Buổi tối.
Lệ Cảnh Diễn ở trong phòng đọc sách, Thi Hạ thì không ngừng đi tới đi lui.
Cô không phải đang ở Lệ Cảnh Diễn thể hiện sự tồn tại của mình, sợ Lệ Cảnh Diễn không thấy cô.
Cô đang tìm sách về kinh doanh, tuy rằng cô cảm thấy hứng thú với chuyện kinh doanh, nhưng dù sao cô cũng là kẻ ngoài ngành.
Cho nên những việc cần học còn rất nhiều, phòng sách của anh vì vậy mà khiến cô rất ngạc nhiên.
“Nhiều sách như vậy, anh đều xem qua hết rồi sao?”
Nhìn kệ sách to chứa đầy sách là sách như vậy, Thi Hạ thật sự là không có cách nào tin được.
Lệ Cảnh Diễn gật đầu, “Đương nhiên, nếu không tôi để chúng ở đây để trang trí chắc?”
Thi Hạ ngơ ngác mà nhìn Lệ Cảnh Diễn, giống như là đang nhìn quái vật.
“Nhưng nhiều sách như vậy, anh làm sao đọc cho xong hết? Anh nào có nhiều thời gian?”
“Thời gian giống như là bọt biển trong nước, phải tự tạo ra.”
Thi Hạ nhìn Lệ Cảnh Diễn, chỉ gật đầu, không nói thêm gì.
Nhưng Cảnh Diễn ưu tú như vậy, bỏ thời gian ra để đi đọc sách cũng là chuyện bình thường mà thôi.
“Quả nhiên là lão già, khâm phục.”
Lệ Cảnh Diễn nghe Thi Hạ nói vậy, anh nghe không hiểu.
“Lão già là sao?”
Thi Hạ nhìn anh, à phải, hẳn là anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466465/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.