Nhưng chỉ nhìn thấy người phụ nữ kia bước về phía một người đàn ông đang đứng ở cửa.
"Anh Vương đến rồi." Người phụ nữ mở miệng nhắc nhở.
Người đàn ông ở cửa gật đầu: "Đúng vậy, tôi là lo lắng cho chị dâu và cháu trai, không biết buổi tối ở nhà có thấy sợ không?"
Nhưng người phụ nữ kia chỉ mỉm cười, nụ cười trên mặt có mấy phần tái mét.
"Không sợ, cũng sẽ không sợ. Ông ấy là người nhà của tôi, sao có thể đến hại tôi và A Văn chứ?"
Lúc này người đàn ông kia mới gật đầu giống như rất yên tâm.
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt!"
Lúc này ông ta mới chú ý Lệ Cảnh Diễn và Thi Hạ đứng phía sau.
"Hai vị này là?"
Bé trai vội vàng giới thiệu: "Chú Vương, đây là khách con dẫn về, tối nay bọn họ sẽ ở nhà con một đêm."
Người đàn ông liếc mắt nhìn hai người trước mặt, cũng chính là Lệ Cảnh Dương và Thi Hạ, ánh mắt hơi phức tạp.
"Chuyện này... anh Đông Phương vừa mất, nếu khách ngủ lại trong nhà không tiện, A Văn cháu cứ dẫn khách đến nhà chú đi." Người đàn ông mở miệng nói.
Nghe có vẻ rất có ý tốt, không ai nghi ngờ gì!
"Không cần đâu chú Vương ạ, chúng cháu ở nhà là được rồi. Chỉ là vài người bạn mà thôi." Bé trai vẫn từ chối.
Dù sao, đây là đây là khách của mình, nếu kêu đến nhà người khác ở rốt cuộc cũng không lịch sự lắm.
"Vậy cũng được."
Người đàn ông cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466405/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.