“Thật là xui xẻo.”
Thi Hạ vẫn cứ lẩm bẩm một mình.
Bên cạnh, Lệ Cảnh Diễn không hiểu được vì sao Thi Hạ không đấu giá gì mà cũng không đấu giá thua, mà bây giờ lại nói một câu xui xẻo.
“Sao em lại nói như vậy?” Lệ Cảnh Diễn nhịn không được hỏi cô.
Thi Hạ thở dài, than vãn một câu, “Một cô gái đẹp như vậy lại bị một ông già mua……”
Tuy nhiên Lệ Cảnh Diễn chỉ mỉm cười, người đó không nhất thiết phải người mua cô gái kia, dù cho có mua thì cũng không chắc chắn có thể được cô gái.
“Ông ta mua người về có mục đích cả, có lẽ không phải vì bản thân đâu, mà chắc là để lấy lòng cấp trên hoặc là cho đi quyến rũ đối thủ với mục đích khác.”
Thi Hạ đứng lại luôn rồi xoay người, ngạc nhiên nhìn Lệ Cảnh Diễn.
Cô không hiểu tại sao Lệ Cảnh Diễn lại biết mấy chuyện này!
“Lệ Cảnh Diễn, tại sao chuyện gì anh cũng biết thế?”
Thi Hạ bấtnhìn Lệ Cảnh Diễn với vẻ bất ngờ, bây giờ cô mới nhận ra mình quá coi thường ông chồng của mình rồi.
Tuy nhiên Lệ Cảnh Diễn chỉ cười một cái.
“Cứ đi theo tôi thì em sẽ biết mọi thứ nhanh thôi.”
Thi Hạ muốn biết thứ gì thì thật sự rất đơn giản, chỉ cần đến tìm anh là được.
Đi theo sau anh thì không có gì không biết cả.
Buổi đấu giá rất nhanh liền mang ra một mặt hàng khác để cho mọi người xem.
“Phần tiếp theo của buổi đấu giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466402/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.