Lúc Lệ Cảnh Diễn đi xuống lầu, thấy Thi Hạ mặc bộ đồ rộng thùng thình, trên đầu còn có hai lỗ tai to, anh thấy bất lực.
Người phụ nữ này không phải luôn nghiêm túc à, sao lại, mặc như vậy xem ra rất giống nữ sinh.
Thi Hạ lúc này càng không để ý có chỗ nào không thích hợp, cô chỉ ngồi đó bắt chéo chân.
Sau đó, cô đặt máy tính xách tay lên đầu gối, đeo cặp kính lớn, nhìn vào dữ liệu trên máy tính.
“Cô không ăn sáng hả?” Lệ Cảnh Diễn hỏi.
Thi Hạ hơi vội nên không có ngước đầu lên.
“Tôi lười nấu rồi. Dù sao cũng sắp tới trưa rồi, chút nữa cùng nhau đi ăn là được.”
Nhưng Lệ Cảnh Diễn hôm nay hình như cố tình chống đối với cô, nhất định muốn ăn sáng với Thi Hạ.
“Không ăn sáng là một thói quen sinh hoạt không tốt!”
Thi Hạ gật đầu, tiếp tục phát huy miệng lưỡi của mình “Dĩ nhiên tôi biết, nhưng hơn nữa có người bệnh đau dạ dày nghiêm trọng là anh chứ không phải tôi.”
Lệ Cảnh Diễn nhất thời cạn lời ……
“Thi Hạ, bây giờ tôi càng lúc càng phát hiện, cô chính là một người phụ nữ thông minh đó!”
“Quá khen, quá khen.”
Nhưng Lệ Cảnh Diễn đương nhiên không để cô không ăn sáng dù anh tự bỏ qua bữa sáng của mình.
Nhưng vậy cũng không thể để nha đầu này cùng mình chịu đói được.
Thi Hạ đang chăm chú xem báo cáo trước mặt, đột nhiên ngửi thấy một mùi thơm rất thơm.
Lệ Cảnh Diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466389/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.