“Cằn nhằn? Cằn nhằn cái gì?”
“Chuyện mang thai.” Lệ Cảnh Diễn nhắc nhở.
Thi Hạ lập tức trở nên xấu hổ. Thực ra, chuyện mang thai, cô đã từng nghĩ đến.
Nhưng từ trước đến nay cô chưa từng đặt vấn đề này ở trong lòng, đã quá lâu rồi.
“Ừ!”
Thi Hạ chỉ ngây ngốc gật đầu.
Lệ Cảnh Diễn không từ bỏ, nhìn vào khuôn mặt của Thi Hạ.
Lẽ nào, cô không có suy nghĩ gì khác sao?
“Cô không có gì muốn nói sao, hoặc là, cho cha với mẹ chúng ta một lời hứa?”
Thi Hạ ngây ngốc ngửa đầu nhìn Lệ Cảnh Diễn, không hiểu lời của Lệ Cảnh Diễn có ý gì?
“Lời hứa? Lời hứa gì?”
Lệ Cảnh Diễn chỉ có thể hít một hơi thật sâu, mím môi, gặp phải một người vợ không giống người thường như này!
--
Trong lúc nói chuyện, Lệ Cảnh Diễn đã đưa Thi Hạ đến một cửa hàng thiết kế quần áo thương hiệu.
“Chủ tịch Lệ, xin chào.”
Lệ Cảnh Diễn nhìn quanh cửa hàng, đẩy Thi Hạ lên.
“Đây là vợ tôi. Xin hãy giúp cô ấy chọn một bộ lễ phục phù hợp để tham gia buổi yến tiệc tối nay.”
Nghe Lệ Cảnh Diễn nói vậy, các nhân viên hướng dẫn mua hàng lần lượt trở nên nhiệt tình hơn.
“Dạ vâng. Phu nhân Lệ, bên này, mời!”
Thi Hạ đành đi theo sau nhân viên hướng dẫn mua hàng, nhưng không biết vì sao, cô luôn cảm thấy ánh mắt của những nhân viên đó nhìn mình rất kì lạ.
Kỳ lạ, không phải chứ…..
Thi Hạ đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466382/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.