Chương trước
Chương sau
Thi Nhuận Trân Châu

Thi Hạ tiếp tục ở lại trong văn phòng mình cả một buổi chiều để phê duyệt tài liệu.

Cô đương nhiên biết tối nay mình phải đi cùng Lệ Cảnh Diễn đến tiệc rượu đầy tháng cháu trai của chủ tịch Kim.

Nhưng đó là chuyện của buổi tối.

5 giờ chiều, Thi Hạ xuất hiện đúng giờ tại cửa công ti Thi Nhuận Trân Châu.

Lúc Lệ Cảnh Diễn đến, anh đã mặc một bộ tây phục và đi giày da. Anh ấy luôn như thế vậy, nhưng hôm nay hình như trang trọng hơn bình thường một chút.

“Cô mặc như thế này sao?”

Nhìn thấy Thi Hạ vẫn mặc bộ tây trang màu hồng phấn từ lúc trưa, Lệ Cảnh Diễn khẽ cau mày.

Thi Hạ cúi đầu nhìn bộ quần áo mình đang mặc, không hề phát hiện ra bộ quần áo này có chỗ nào không hợp lý!

“Không phải chúng ta sẽ qua đấy tham gia tiệc rượu đầy tháng của cháu người ta sao? Lẽ nào phải mặc váy ư?” Thi Hạ tò mò hỏi.
Cô nghĩ rằng như vậy có lẽ cũng được rồi.

Nhưng Lệ Cảnh Diễn vẫn một tay lôi người phụ nữ này về phía mình, như thế này không được.

“Đi theo tôi.”

Nói xong, Lệ Cảnh Diễn trực tiếp nhét Thi Hạ vào trong xe, mà Thi Hạ rõ ràng chưa biết có chuyện gì xảy ra.

“Lệ Cảnh Diễn, anh đưa tôi đi đâu?” Thi Hạ hỏi.

Vậy nhưng, Lệ Cảnh Diễn chỉ nhìn Thi Hạ, lắc đầu: “Tất nhiên là đi đổi trang phục, mặc như thế này, cô không cảm thấy là không tôn trọng người ta lắm sao?”

Thi Hạ có chút không vui, tại sao, Lệ Cảnh Diễn đang ghét bỏ mình sao?

“Trang phục thoải mái là được rồi. Tôi cũng không phải đi tham gia cuộc thi sắc đẹp, không cần phải trang điểm lộng lẫy.”

Tuy nhiên, Lệ Cảnh Diễn sẽ không tin vào những lý do kì quái đó của cô.

Lý do của cô trong những tâm trí của Lệ Cảnh Diễn, tất cả đều không được bảo vệ và không được tính!
“Bớt nói nhảm!”

Thi Hạ bĩu đôi môi đỏ mọng, bất mãn trừng mắt nhìn Lệ Cảnh Diễn.

“Anh ghét bỏ tôi thì đừng có đưa tôi đi theo cùng.”

Lệ Cảnh Diễn thở dài, được, bây giờ lại bắt đầu tức giận sao, sao lại giống như cái ống nén khí, dễ dàng tức giận như vậy chứ?

“Tôi không ghét bỏ cô, chỉ là nghĩ cô như thế này không phù hợp.” Lệ Cảnh Diễn chủ động kiên nhẫn giải thích với Thi Hạ!

Thi Hạ ngây ngốc nhìn Lệ Cảnh Diễn, anh thậm chí còn lắng nghe những lời phàn nàn của mình, không hề tức giận lại còn kiên nhẫn giải thích lý do.

Khi Lệ Cảnh Diễn vô tình nghiêng mặt sang, đúng lúc thấy Thi Hạ đang ngây ngốc nhìn mình, bộ dạng vô cùng ngẩn ngơ.

“Sao không nói gì nữa, bị xương cá của bữa trưa nay chặn họng rồi à?”

Thi Hạ bĩu môi: “Không phải.”
Chỉ là cô rất ngạc nhiên, Lệ Cảnh Diễn đã thay đổi rất nhiều.

Không chỉ là chuyện này, rất nhiều lần, Thi Hạ phát hiện ra rằng hình như Lệ Cảnh Diễn đã biến thành một con người khác.

Ví dụ, anh không bao giờ đưa cô đi mua quần áo, từ trước đến nay đều là do trợ lí làm, nhưng hôm nay anh lại đi mua quần áo cùng cô.

Anh thực sự đã thay đổi, hay tất cả chỉ là ảo giác của mình?

Nếu như anh đã thay đổi, vậy thì tại sao anh lại thay đổi như vậy?

Rất nhiều câu hỏi đột nhiên xuất hiện trong lòng Thi Hạ, nhưng không có ai đến giúp cô giải quyết những vấn đề này cả.

“Bữa tiệc hôm nay không chỉ có chúng ta đến, cha và mẹ có lẽ cũng sẽ đến.” Lệ Cảnh Diễn đột nhiên nói thêm một câu.

Thi Hạ ngẩn người.

“Cả gia đình đều đến sao?”

Thi Hạ không thể không tò mò. Lẽ nào chủ tịch Kim này rất thân với nhà họ Lệ sao?

Nếu không, tại sao tiệc rượu đầy tháng của cháu trai ông ấy, cả gia đình họ Lệ đều phải đến chứ!

“Cảnh Dương không đến, hôm nay cậu ấy vẫn phải đi quay phim.” Lệ Cảnh Diễn giải thích.

“Vậy sao!”

Thi Hạ gật đầu, hình như đang suy nghĩ gì đó.

Lệ Cảnh Diễn nhìn Thi Hạ, đột nhiên không hiểu sao lại nói: “Vì vậy, tối nay mẹ có thể sẽ cằn nhằn cô rất nhiều.”

Thi Hạ ngây người.

----------

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.