Thi Hạ nhìn Lệ Cảnh Diễn một lát, cuối cùng cắn môi đồng ý, cô đấu không lại Lệ Cảnh Diễn!
"Được thôi, tôi đồng ý."
Lệ Cảnh Diễn gật đầu, tốt lắm, đã đạt được mục đích.
"Tập Nghiễn có một sở thích đặc biệt."
"Sở thích đặc biệt? Cái gì thế?"
Thi Hạ cau mày, bộ dáng bé ngoan tò mò nhìn Lệ Cảnh Diễn.
"Sưu tầm tiền cổ." Lệ Cảnh Diễn nói.
Thi Hạ ngẫm nghĩ một lát, chuyện này có gì khó đâu!
"Tiền cổ? Trên thị trường thiếu gì chứ!"
Lệ Cảnh Diễn cười lắc đầu, ở đâu ra đơn giản như vậy.
Mình vất vả lắm mới có được tin tình báo này, phải có giá trị tồn tại chứ!
"Đương nhiên không dễ như vậy. Người ta là bậc thầy, không thiếu tiền, cho nên những loại tiền cổ lưu thông trên thị trường có thể dùng tiền mua được thì anh ta cũng không cảm thấy hứng thú." Thi Hạ đờ người ra.
Không cần tiền cổ lưu thông trên thị trường thì phải làm thế nào?
"Nếu tiền cổ trên thị trường không được thì chẳng lẽ bắt tôi đi khảo cổ đào tiền à?"
Lệ Cảnh Diễn lại lắc đầu, đương nhiên không cần Thi Hạ đi khảo cổ, mà cô cũng không có khả năng đào được cái gì có giá trị đâu.
"Không cần, mai là thứ sáu, chiều thứ sáu có một phiên chợ đen mở ở Nghi Thị, giao dịch chủ yếu là ngọc thạch và tiền cổ, sẽ có rất nhiều tiền cổ hiếm lạ xuất hiện."
"Chợ đen gì cơ? Ở đâu?" Thi Hạ hỏi.
Bây giờ cô mới phát hiện mạng lưới tình báo của Lệ Cảnh Diễn đáng sợ đến mức nào.
Bất kể chuyện gì, chỉ cần anh muốn biết thì cả Nghi Thị này đều không có chuyện gì giấu được anh!
"Đến lúc đó tôi sẽ đưa cô đi." Lệ Cảnh Diễn không giải thích. Thi Hạ nhìn anh, nghĩ một lát, rốt cuộc vẫn hỏi nghi vấn trong lòng ra.
"Vậy lần này còn cần tôi trả thù lao tương đương nữa không?"
Lệ Cảnh Diễn mân mê môi của mình, anh trông giống gian thương lắm à?
"Không cần, xem ở tình cảm giữa hai chúng ta, tôi tặng cô cơ hội lần này miễn phí, nhưng nếu cô cứ nằng nặc đòi trả thù lao thì tôi cũng rất vui lòng mà nhận."
Thi Hạ lắc đầu, gương mặt nhỏ nhắn nghiêm lại.
"Vậy thì thôi, tôi không trả đâu!"
Cô đã đồng ý một chuyện với Lệ Cảnh Diễn rồi, đến giờ này cô còn đang cảm thấy bất an vô cùng đây, chắc chắn không phải chuyện gì tốt!
"Được rồi, chiều mai tôi sẽ tới công ty đón cô."
Thi Hạ gật đầu.
"Ừ."
Chiều mai, phiên chợ đen à...
Cô chưa từng tham gia thứ gì như thế, trong lòng thật ra rất tò mò.
--- Tại một biệt thự trong trung tâm.
Tuy nằm ngay ở khu náo nhiệt ồn ào, nhưng nơi này vẫn có vòng cách ly xanh hóa cho nên phong cảnh trong biệt thự vẫn rất tao nhã, lịch sự!
Thẩm Giai đang ở nơi này, tuy biệt thự này cũng không thuộc về cô ta, chỉ là do cô ta thuê tạm thôi.
Cô ta quen ở nhà lớn rồi, cho dù bây giờ không có tiền, phải đi thuê phòng cũng muốn thuê loại tốt nhất.
Nhưng hôm nay Thẩm Giai vừa về đến nhà liền nổi giận đùng đùng.
Bước vào tới huyền quan, cô ta liền đá đôi giầy cao gót trên chân văng mỗi chiếc một ngả!
Vừa rồi cô ta đi tìm Lệ Cảnh Diễn, kết quả là lúc ngang qua Thi Nhuận Trân Châu lại bắt gặp hình ảnh Lệ Cảnh Diễn và Thi Hạ đang ở cùng một chỗ.
Hai người vừa nói vừa cười, vô cùng vui vẻ.
Chẳng lẽ bao nhiêu chuyện cô ta làm để gây xích mích chia cách hai người này đều không có tác dụng à?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]