“Vẫn rất xấu!”
Thẩm Giai tiếp tục bất mãn oán giận.
Louis chỉ cười, Thẩm Giai nên cảm ơn hai vết sẹo này, mà không phải ghét bỏ chúng.
“Đừng quên, bởi vì Lệ Cảnh Diễn cảm thấy em cứu em trai anh ta, mới đồng ý giúp em.”
Thẩm Giai nghĩ một chút, lúc này mới không cam lòng gật đầu.
“Nói vậy cũng đúng, chỉ là, nhìn xấu như vậy, tôi vấn cảm thấy không thoải mái.”
Louis không để ý đến vết sẹo nữa, bởi vì phụ nữ luôn nghĩ đến một số đồ không có giá trị.
“Tiếp theo chúng ta nên làm gì, em nghĩ kỹ chưa?” Louis hỏi.
Thẩm Giai suy nghĩ một chút, không chút do dự nói suy nghĩ của mình ra.
Cho dù thế nào, cô ta nhất định phải nghĩ cách gả cho Lệ Cảnh Diễn!
“Tôi muốn có biện pháp gả cho Lệ Cảnh Diễn.”
“Em muốn gả cho Lệ Cảnh Diễn?” Louis có chút khϊếp sợ.
Anh ta còn tưởng Thẩm Giai chỉ muốn tranh tài sản, lại không ngờ, người phụ nữ này còn muốn gả cho Lệ Cảnh Diễn!
Thẩm Giai gật đầu, ánh mắt rất chắc chắn: “Đúng vậy, chỉ như vậy, sau khi chúng tôi ly hôn, tôi mới có một nửa gia sản của anh ta!”
Thật sự chỉ muốn phân một nửa gia sản của Lệ Cảnh Diễn, chẳng lẽ không phải muốn gả cho Lệ Cảnh Diễn, tiếp tục tiền duyên của hai người sao?
“Honey, em xác định em thật sự muốn như vậy sao? Sao anh lại có chút không tin lời em nói thế?”
Louis nói, một bàn tay nâng cằm Thẩm Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466372/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.