“Đúng vậy, tôi cứ vậy bị gả đi, người anh muốn cưới vốn không phải là tôi.”
Lệ Cảnh Diễn thở dài, vỗ ngực, tỏ vẻ nhẹ nhõm.
“Tôi thật may mắn vì chị cô đã chết.”
Thi Hạ: “……”
Thật sự may mắn là Thi Thi đã chết, không biết Thi Thi nghe được câu nói này, có tức đến mức đội mồ dậy hay không!
“Thôi, trời tối rồi, chúng ta nhanh trở về đi thôi.” Thi Hạ nhìn bầu trời đã đầy sao, nhẹ nhàng mà thở dài.
Có một số việc nói ra xong cảm giác khá hơn rất nhiều, cứ giấu nó trong lòng, cô khó chịu đến mức sắp mắc nghẹn rồi.
Lệ Cảnh Diễn gật đầu, đến gần cô, không hề ra một dấu hiệu rồi cứ vậy bế Thi Hạ bế lên.
“Anh đang làm cái gì?” Thi Hạ giật mình.
Nhìn mặt Lệ Cảnh Diễn, cô chợt không kiềm chế được tiếng tim đập của mình, thật là mất mặt!
“Đường không dễ đi, trời lại tối, cô lại mới làm xong phẫu thuật.”
Lệ Cảnh Diễn nói, không cho Thi Hạ cơ hội cãi lạị, rồi cứ như vậy ôm Thi Hạ trở về.
Sau khi trở về họ phát hiện mọi người đều đang túm tụm lại ríu rít thảo luận một cái gì đó.
“Mọi người đang làm gì vậy?”
Thi Hạ quên mất lúc này cô vẫn còn đang nằm trong lòng ngực của Lệ Cảnh Diễn.
Nhìn thấy Thi Hạ dựa vào ngực Lệ Cảnh Diễn, tất cả mọi người liền cười đầy xấu xa.
Thi Hạ lúc này mới ý thức được, vội leo từ người anh xuống.
Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466342/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.