"Dậy rồi à?”
«Ừ!»
Thi Hạ gật đầu.
Lúc anh đến, nhìn thấy cô mỉm cười, dường như tinh thần cô rất tốt.
“Có chuyện gì vui vậy?” Anh nhịn không được hỏi cô.
Để cô ở đây một mình cười như một con ngốc thế này anh rất tò mò.
“Không có gì, tự nhiên thấy Cảnh Dương và Vô Ưu khá đẹp đôi!” Cô trầm ngâm.
Lệ Cảnh Diễn gật đầu. Cô có suy nghĩ như vậy cũng đúng. Thực ra anh cũng từng nghĩ như thế!
“Hình như trừ hai người họ, thì mọi người ai cụng nghĩ họ đẹp đôi!” Lệ Cảnh Diễn cười nói.
Có lẽ, em dâu tương lai của mình là bạn thân nhất của vợ anh đây!
“Cô thì sao, có thấy khỏe hơn không? Người có khó chịu không?” Lệ Cảnh Diễn quan tâm nhất vẫn là cô.
Cô cười nhìn anh, ánh mắt đầy khách khí."Hiện giờ tôi cảm thấy rất tốt! Anh yên tâm!”
“Tối rồi, nhìn xem tôi mang gì cho cô?”
Nói xong anh đặt hộp cơm xuống.
Thi Hạ hơi tò mò. Là hộp đựng cơm nên chắc trong đó phải là thức ăn. Nhưng ở đây có thể tìm thứ gì ngon à?
“Mùi thơm rất quen, nhưng …tôi chưa nhớ ra!” Cô nghĩ một lúc lâu thì lắc đầu.
Lệ Cảnh Diễn nhìn cô, khẽ cười.
“Canh gà! Là gà của nhà dì Trương!” Anh nói.
Khi nghe đó là con gà của dì Trương trong làng, thì cô hơi lo lắng.
“Gà nhà dì Trương không nhiều lắm! Nếu gϊếŧ gà rồi thì sau này làm sao còn trứng ăn?”
Lệ Cảnh Diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466329/chuong-316.html