"Còn nữa, đừng để mẹ tôi biết chuyện này, nếu bà ấy mà biết tôi không bận gì, lại bắt tôi đi xem mắt nữa."
Bây giờ cả ngày anh ta bị mẹ mình quấn lấy bắt đi xem mắt, bực bội muốn chết đây.
Tịch Diệc cười cười, đáp, "Anh còn sợ mẹ anh bắt đi xem mắt à, thật ra em thấy mắt nhìn người của cô ấy cũng rất được mà."
Nói ví dụ như, vợ của Lệ Cảnh Diễn, Thi Hạ, đó chẳng phải là cô con dâu do chính nhà họ Lệ lựa chọn sao?
Nhưng mà Thi Hạ cũng chỉ có một người, gả cho anh trai rồi, người làm em như Lệ Cảnh Dương, cũng chỉ có thể đứng nhìn thôi...
Lệ Cảnh Dương lắc đầu, bây giờ anh ta đang nghiêm trọng nghi vấn con mắt thẩm mỹ của mẹ mình, "Thế cậu thấy Tô Khả Khả mà là người tốt sao?"
Tịch Diệc gãi gãi cái mũi của mình, vừa nãy mình lại nghĩ đến chị dâu của Lệ Cảnh Dương, ai biết Lệ Cảnh Dương lại nghĩ tới Tô Khả Khả chứ.
"Tô Khả Khả, đó là nhân phẩm có vấn đề, cũng khó mà nhìn ra được, tối thiểu người ta cũng có bề ngoài xinh đẹp mà!" Tịch Diệc cười xấu hổ.
Bà Lệ chọn Tô Khả Khả, cũng là bình thường thôi, ai bảo người ta lớn lên xinh đẹp như vậy, đúng không!
Lệ Cảnh Dương hếch hếch cằm, nhìn Tịch Diệc, "Thế mới có câu biết mặt không biết lòng, đừng có nhìn mặt mà bắt hình dong?"
Cũng bởi vì vẻ bề ngoài ngây thơ vô hại của Tô Khả Khả, cho nên, mẹ mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466283/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.