Tần Thiên Thiên chỉ là cười cười.
"Hôm nay là Giáng Sinh mà, con ra ngoài chơi một chút."
Nói xong, cô ta cười chạy tới, ôm lấy cha của mình, cha vẫn là tốt nhất, sao anh mình lại không biết quý trọng cơ chứ!
Nhưng mà, lúc Tần Thiên Thiên tới gần, ông ta mới ngửi thấy một mùi hương rất quen thuộc, vốn ông ta cũng không định hỏi, nhưng mùi này lại quá nồng.
"Thiên Thiên, trên người của con sao lại có mùi rượu?"
Tần Thiên Thiên nghe cha của mình hỏi như vậy, lập tức trong lòng vang lên tiếng còi báo động.
"Con đi ra ngoài với ai đấy?" Tần Thành Thương tiếp tục hỏi.
Con gái tuy đã lớn rồi, nhưng ông ta vẫn luôn nghiêm khắc như vậy, ông ta sẽ không cho phép con gái của mình ở bên ngoài làm xằng làm bậy.
Hai mắt Tần Thiên Thiên đảo một vòng, lập tức nghĩ ra cách đối phó, "Đương nhiên là con đi với anh rồi, nếu không tin cha cứ mở camera lên mà xem, là anh đưa con về đấy."
Mộ Bạch?
Nghe được là con của mình, trong nháy mắt ánh mắ của ông ta trở nên phức tạp.
Tần Thiên Thiên nhìn thoáng qua cha của mình, muốn mở miệng an ủi một chút, nhưng lại không biết mình nên nói như thế nào.
Mâu thuẫn giữa cha và anh là rất lớn, đợi cô nghỉ ngơi khỏe lại, ngày mai lại nghĩ cách mới được.
"Cha, cũng muộn rồi, cha đi ngủ sớm đi."
Tần Thiên Thiên nói xong muốn đẩy cha của mình đi nghỉ ngơi, Tần Thành Thương chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466280/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.