Chương trước
Chương sau
Sau khi Lệ Cảnh Diễn và Thi Hạ đi, trong phòng cũng chỉ còn lại hai người là Tô Giai Kỳ và Lệ Chí Nhân.

“Giai Kỳ, bà đi rót trà cho tôi đi.”

Tô Giai Kỳ nhìn chồng mình, trong lòng hơi tức giận.

“Sao vậy, ông đán mệt rồi à, còn kêu tôi bưng trà rót nước à, đừng tưởng bở!”

Ông cũng không xem lúc nãy đánh con trai ra nông nỗi gì rồi!

“Ông nói xem, ông đánh Cảnh Diễn thì thôi đi, sao ông lại không nói lý lẽ còn đánh Thi Hạ làm gì?” Tô Giai Kỳ không hiểu chồng của mình.

Hạ Hạ này cũng đâu có làm sai chuyện gì.

Nói ra thì chuyện của Cảnh diễn vẫn là do Cảnh Diễn có lỗi với Hạ Hạ!

Lệ Chí Nhân chỉ mỉm cười “Tôi biết tôi không thể đánh được Thi Hạ, nhưng chỉ là thử thôi mà.”

Tô Giai Kỳ trừng mắt, hình như đã hiểu chuyện gì. Nhưng vẫn thấy kỳ lạ.

“Vậy ý của ông là, lúc nãy ông cố ý đánh Hạ Hạ, thật ra chỉ là muốn thử tấm lòng của Cảnh Diễn dành cho Thi Hạ phải không?”
Lệ Chí Nhân gật đầu.

“Ừm, cho nên lúc nãy chính bà cũng thấy rồi chứ?”

Tô Giai Kỳ gật đầu, lúc nãy, biểu hiện của con trai bảo bối đúng là không tồi. ÍT nhất còn biết cách bảo vệ vợ của mình.

Con ngoan dạy được!

Vậy thì chứng minh giữa Hạ Hạ và Cảnh Diễn hai đứa nó vẫn còn tình cảm!

“Đúng vậy! Quan hệ giữa hai vợ chồng vẫn có thể cứu vãn được. Bà đi rót trà cho tôi đi, tôi đánh mệt chết đi được.” Lệ Chí Nhân tỏ vẻ ấm áp.

Thấy con trai và con dâu còn có tình cảm, ông cũng yên tâm, thật sự khiến người cha già này lo chết đi được.

Tô Giai Kỳ hiểu ánh mắt của chồng mình “Ông xem, ông đánh con trai ra nông nỗi này, tôi đi đưa thuốc cho nó, mặc kệ ông.”

Nhưng Lệ Chí Nhân kéo tay của vợ mình lại. Cái bà ngốc này, lúc nãy ông đã nói rồi, không sao đâu.
“Có Thi Hạ ở đó, bà mẹ chồng như bà thì lo gì mà lo.”

Tô Giai Kỳ coi như hiểu ý của ông, thì ra còn có tác dụng này!

Cảnh Diễn vì Hạ Hạ bị thương, tới lúc đó, trong lòng Hạ Hạ chắc chắn rất cảm động, cũng tha thứ cho Cảnh Diễn thôi.

“Ông xã, chiêu này của ông đúng là cao tay thật đó.”

Mũi tên bắn ra đúng là chạm được nhiều thứ!

Lệ Chí Nhân càng dương dương tự đắc.

“Dĩ nhiên rồi, cái này tôi gọi là, người miền núi có kế hoạch của mình.”

Tô Giai Kỳ thở dài, làm sao cũng cảm thấy không yên tâm!

“Nhưng sao tôi cảm thấy trong lòng vẫn thấp thỏm lo sợ.”

“Người tầm thường hay rối lên.”

Tô Giai Kỳ trừng mắt nhìn chồng mình.

“Ông mới là người tầm thường thì có.”

Bà mới không phải người tầm thường nha!

Lệ Chí Nhân cười, so sánh khả năng hùng biện của mình thì mãi mãi vẫn thua tân binh Tô Giai Kỳ này.
“Một người vợ tầm thường, coi như cũng không tầm thường, nếu không thì sao thấy tôi tầm thường được đây!”

Tô Giai Kỳ hết cách, chỉ có thể nhận thua, dù sao hai vợ chồng bao nhiêu năm nay cũng cãi nhau chí choé vậy quen rồi.

“Được rồi, được rồi, tôi nói không lại ông, tôi đi rót trà cho ông.”

Lệ Chí Nhân cười.

Nếu tình cảm giữa Thi Hạ và Cảnh Diễn có thể tốt như tình cảm giữa mình và Tô Giai Kỳ thì ông cũng yên tâm phần nào!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.