Sau khi cúp điện thoại, Thi Hạ vội vàng thu dọn văn kiện trên bàn qua một bên, lấy áo khoác màu trắng rồi ra ngoài.
Trời dần dần lạnh ……
Khoảng 15 phút sau, Thi Hạ xuất hiện tại phòng khách của Lệ gia.
Thấy Thi Hạ về nhà, Tô Giai Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm.
“Hạ Hạ, tốt quá rồi, tốt quá rồi, cuối cùng con về rồi.”
“Mọi người đâu rồi mẹ?”
Tô Giai Kỳ chỉ vào hướng phòng sách.
“Hai cha con trong phòng sách. Mẹ cũng không biết tình hình bây giờ sao rồi. Ba của con gọi Cảnh Diễn vào phòng sách. Đã hơn nửa tiếng đồng hồ, tình hình thế nào mẹ không biết.”
Thi Hạ nhìn về hướng phòng sách, cửa phòng đóng chặt.
Dù cánh cửa của ngôi nhà cũ rất dày, nhưng cô vẫn mơ hồ nghe được lời dạy dỗ của Lệ Chí Nhân dành cho Lệ Cảnh Diễn.
Không cần nói, bây giờ ba chồng của cô chắc là giận sôi máu, nếu không thì hai người nói chuyện Thi Hạ sẽ không nghe được
“Mẹ, mẹ biết tại sao ba lại nổi giận không?” Thi Hạ nhịn không được hỏi bà.
Cho tới giờ cô cũng không biết xảy ra chuyện gì, lời Tô Giai Kỳ nói cũng lộn xộn và rối tung cả lên.
Tô Giai Kỳ nghe Thi Hạ hỏi chuyện gì, cũng cảm thấy hơi ngượng.
Dù gì chuyện đó có nói với con dâu cũng không tốt!
“Thẩm …… Thẩm Giai. Hạ Hạ, mẹ biết, lúc xảy ra chuyện này thằng nhóc Cảnh Diễn quá xấu xa, nhưng dù gì nó cũng là chồng của con.”
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466263/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.