"Lệ Cảnh Diễn, anh bị điên à, anh làm cái gì vậy?! Thả tôi xuống!"
Thi Hạ luống cuống hét lên, nhiều người như vậy đang nhìn, cô thật sự cảm thấy rất mất mặt.
"Thi Hạ, cô lại ngọ nguậy nữa tôi sẽ ném cô xuống đấy."
Lệ Cảnh Diễn vác Thi Hạ, trên vai đi thẳng đến văn phòng của Thi Hạ.
Thi Hạ chỉ cảm thấy, lần này cô tiêu đời rồi, hình tượng của mình ở công ty đã hoàn toàn bị Lệ Cảnh Diễn làm hỏng rồi!
Rốt cục anh cũng dừng lại, thả Thi Hạ ngã xuống ghế sô pha trong văn phòng của cô.
Bị thả một cái như vậy, Thi Hạ chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
Thi Hạ vừa định đứng dậy, Lệ Cảnh Diễn lại đột nhiên vươn tay ra, chống lên thành ghế sô pha, cả người Thi Hạ bị Lệ Cảnh Diễn giam giữ ở trên ghế.
"Lệ Cảnh Diễn, anh nổi điên cái gì đấy!" Thi Hạ cũng bực bội rồi.
Anh vô cớ chạy vào phòng họp của công ty, lại đùng đùng vác mình chạy đi, rốt cuộc anh muốn làm gì!
"Tôi hỏi cô một việc."
Ánh mắt Lệ Cảnh Diễn nhìn Thi Hạ có chút lạnh lùng.
Thi Hạ cũng nhìn thẳng vào mắt Lệ Cảnh Diễn, cô không làm gì hổ thẹn với lương tâm, cho nên, tự nhiên cô cũng không cần né tránh.
"Có chuyện gì, anh thả tôi ra, chúng ta từ từ nói không được sao?" Thi Hạ nói xong, giãy dụa muốn đứng dậy.
Bây giờ cô bị Lệ Cảnh Diễn giam lại như vậy, thật sự rất áp lực, thậm chí làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466259/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.