"Được rồi, cũng không nhất định là Thi Hạ bỏ thuốc, cô ấy không phải người như vậy."
Trong lòng anh vẫn không muốn tin tưởng, Thi Hạ sẽ làm ra chuyện như vậy.
Có lẽ, chuyện này có hiểu lầm gì đó, dù sao thì anh vẫn tin tưởng Thi Hạ.
Nghe được Lệ Cảnh Diễn nói giúp cho Thi Hạ, mà mình lại phải thiếu chút nữa mất đi đứa bé, Thẩm Giai đột nhiên có chút không cam lòng.
"Cảnh Diễn, lúc ấy chỉ có em và Thi Hạ hai người ở đó, ngoại trừ cô ta, còn có thể là ai? Không phải em đa nghi, thật sự là, em cũng không biết, mình nên hoài nghi ai nữa." Thẩm Giai vẻ mặt ủy khuất.
Trong lòng Lệ Cảnh Diễn vẫn là có một niềm tin, anh tin tưởng Thi Hạ.
Ở cùng với nhau lâu như vậy rồi, Thi Hạ là người như thế nào, Lệ Cảnh Diễn đương nhiên hiểu rõ ràng. Thẩm Giai thấy Lệ Cảnh Diễn vẫn thờ ơ, chỉ có thể tiếp tục khóc lóc, "Hôm nay nếu như không phải anh kịp thời xuất hiện cứu em, đứa bé trong bụng không biết phải làm sao bây giờ, liệu có thể giữ được nó không, em thật sự không biết, em rất sợ, Cảnh Diễn."
Cô ta cũng không tin, mình đã nói nhiều như vậy rồi, còn suýt nữa mất đi đứa bé mà Lệ Cảnh Diễn vẫn tin tưởng Thi Hạ.
Nhưng mà, Lệ Cảnh Diễn chỉ ngắt lời Thẩm Giai, "Được rồi, đừng khóc nữa, chuyện này không liên quan đến em, giờ đã an toàn rồi. Anh hứa với em sẽ điều tra rõ chuyện này, cho em một lời giải thích thỏa đáng."
Nếu như không phải Thi Hạ làm , mặc kệ là ai cũng không thể hắt xô nước bẩn này lên đầu của cô.
Nếu quả thật chính là Thi Hạ làm...
Vậy thì mình thật sự đã xem thường người phụ nữ này rồi, thậm chí, Lệ Cảnh Diễn cho tới bây giờ đều không có hoàn toàn hiểu được người phụ nữ này! Thẩm Giai gật gật đầu, ngẩng mặt lên nhìn Lệ Cảnh Diễn, vẻ mặt vâng lời.
"Cảnh Diễn, nếu quả thật là Thi Hạ làm, mà thôi quên đi, dù sao, cô ấy cũng chỉ là bởi vì hiểu lầm mà thôi!"
Lệ Cảnh Diễn nhìn thoáng qua Thẩm Giai, ánh mắt có chút phức tạp.
"Anh sẽ điều tra rõ ràng, bây giờ em cứ yên tâm nghỉ ngơi đi, cũng đừng suy nghĩ nhiều nữa."
Anh không hề muốn tin tưởng người làm là Thi Hạ, cũng không tin Thi Hạ sẽ làm ra những chuyện này.
Trong lòng của anh, Hạ Hạ không phải là người như thế, cũng khinh thường làm những chuyện như vậy!
Thậm chí Thi Hạ còn không biết chuyện Thẩm Giai mang thai, sao cô ấy có thể biết được!
Sau khi an ủi Thẩm Giai, Lệ Cảnh Diễn chạy thẳng đến công ty của Thi Hạ.
Ngay bây giờ anh cần Thi Hạ cho mình một lời giải thích.
――
Công ty Thi Nhuận Trân Châu. "Thi Hạ đang ở đâu?"
Thấy Lệ Cảnh Diễn vội vã xông vào như vậy, Mạt Mạt, trợ lý của Thi Hạ cũng có chút khó xử.
Nhìn biểu cảm trên mặt của Lệ Cảnh Diễn làm cô có cảm giác có chuyện gì không tốt lắm!
"Chủ tịch Lệ, sao anh lại tới đây ạ? Tổng giám đốc Thi đang trong phòng họp."
Lệ Cảnh Diễn nghe vậy thì đi thẳng về phía phòng họp không thèm nhìn lại một cái.
Mạt Mạt cũng chạy theo Lệ Cảnh Diễn.
"Chủ tịch Lệ, anh có thể chờ một chút được không, bây giờ đi qua quấy rầy tổng giám đốc Thi, không tốt lắm."
Lệ Cảnh Diễn dừng bước chân, quay lại nhìn cô ấy với một trương gương mặt lạnh lùng, làm cho Mạt Mạt cũng có chút sợ hãi.
"Tôi đi tìm vợ của của mình, chẳng lẽ cũng không được sao?" Lệ Cảnh Diễn lạnh giọng hỏi.
Mạt Mạt cũng chỉ có thể cúi đầu, trả lời, "Dạ em không có ý đó."
Cô ấy lấy đâu ra lá gan để nói chuyện như vậy với Lệ Cảnh Diễn cơ chứ, trừ phi mình muốn chết mới dám nói kiểu ấy.
Cửa phòng họp đột ngột bị mở ra, Thi Hạ đang họp với các cổ đông của công ty.
Nhìn thấy người mở cửa là Lệ Cảnh Diễn, Thi Hạ cũng rất bất ngờ.
Sao anh lại đến đây?
"Lệ Cảnh Diễn? Sao anh lại tới đây?"
Thi Hạ ngơ ngác nhìn Lệ Cảnh Diễn, không biết có chuyện gì xảy ra.
Nhưng mà một giây sau cô liền bị Lệ Cảnh Diễn vác lên vai, sau đó đi nhanh ra khỏi phòng họp.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]