Cô ta thậm chí cũng hoài nghi, có phải là do Thi Hạ không dám đối mặt với mình cho nên cố ý tìm người đóng giả mình hay không.
Thi Hạ nhẹ giọng cười, "Cần tôi lấy chứng mình thư ra cho cô Thẩm xem không?"
Với phản ứng của Thẩm Giai như thế có phải chứng mình, Thi Hạ đã ngụy trang thành công rồi, đúng không?
"Cũng không cần phải xem chứng minh thư, chỉ là, tôi rất khâm phục tinh thần mạnh mẽ của cô Thi, chồng mình có con với người khác mà cô chỉ có phản ứng như vậy?"
"Không thì sao nữa, còn phải có phản ứng gì?" Thi Hạ cười cười.
Chẳng lẽ cô nhất định phải kêu trời kêu đất, sau đó, nghĩ mọi cách để trả thù bọn họ sao?
Cô không phải người như vậy, cũng khinh thường làm mấy việc như vậy.
"Được rồi, tôi đi trước đây, còn muốn làm gì thì cô Thẩm cứ tự nhiên nhé."
Ra khỏi quán cà phê Thời Quang, Thi Hạ trong lòng mới thở dài một hơi.
Bầu không khí vừa rồi làm cô thấy áp lực sắp chết rồi.
Vậy mà Thẩm Giai lại có thai, đứa bé là của Lệ Cảnh Diễn, vậy thì chắc cũng nhanh đến ngày ly hôn rồi.
Vừa nghĩ tới mình sắp được ly hôn, sắp được giải phóng, nhưng trong lòng Thi Hạ vậy mà cũng không cảm thấy nhẹ nhõm, mà lại có chút khó chịu.
Chẳng lẽ, cô...
Điều này là không thể!
Trong quán cà phê Thời Quang.
Nhìn Thi Hạ vẻ mặt nhẹ nhõm rời đi, trong lòng Thẩm Giai có chút không vui.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466256/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.