Cho nên, một mình Thi Hạ đi, Mạt Mạt vẫn có chút lo lắng.
Bên này, sau khi Thẩm Giai gọi cho Thi Hạ xong, lại gọi cho Lệ Cảnh Diễn.
"Cảnh Diễn, chiều nay lúc ba giờ, em có hẹn bác sĩ làm kiểm tra tổng quát, anh có thể đi cùng em không? Em không dám đi một mình."
Lệ Cảnh Diễn nghĩ một chút, chiều nay mình cũng không có việc gì, nên anh đồng ý.
"Được, anh sẽ đến đó."
Nghe được Lệ Cảnh Diễn đồng ý, Thẩm Giai hiển nhiên rất vui vẻ, cô ta biết, trong lòng của Lệ Cảnh Diễn vị trí của mình vẫn rất quan trọng.
Dù sao thì cô ta cũng là mối tình đầu của Lệ Cảnh Diễn, Lệ Cảnh Diễn lại là người trọng tình cảm, làm sao có thể quên mình được!
Hai giờ chiều.
Thi Hạ đúng giờ hẹn, đến quán cà phê Thời Quang.
Quả nhiên, có một người phụ nữ tóc dài uốn xoăn ngồi ở bàn gần cửa sổ, trên người mặc áo khoác nỉ màu trắng, rất có khí chất. Thi Hạ biết, người kia chính là Thẩm Giai, cô đã từng nhìn thấy ảnh của Thẩm Giai, chỉ là, hôm nay tận mắt nhìn thấy Thẩm Giai cô biết, ở ngoài đời cô ta càng xinh đẹp hơn trong ảnh nhiều.
Nếu như so sánh giữa Thẩm Giai và Thi Hạ thì Thẩm Giai hơn cô ở chỗ cô ta có nét đẹp quyến rũ mặn mà của người phụ nữ trường thành từng trải.
Mà Thi Hạ, thì nhiều hơn vài phần tràn đầy sức sống cùng nét trẻ trung năng động, đây cũng là điểm mà Thẩm Giai không có được.
Thi Hạ đi qua, ngồi xuống vị trí đối diện với Thẩm Giai.
"Cô Thẩm, cô có chuyện gì thì nói nhanh lên, tôi còn có việc phải đi nữa."
Thẩm Giai cười cười, liếc nhìn Thi Hạ ngồi trước mặt mình, có chút khinh thường.
Cùng tranh giành đàn ông với một người như thế này, cô có một loại cảm giác mãnh liệt, lần này mình thắng chắc rồi! "Cô Thi thật là bận rộn!"
Thi Hạ nhấp một ngụm cà phê, nhàn nhạt nói, "Tôi vốn không rảnh, nếu như không phải cô Thẩm đây tắt máy giữa chừng thì tôi cũng không tới."
Thẩm Giai cười, nhưng mà nụ cười kia lại rất giả tạo.
Cô ta không hề muốn cười, thậm chí còn có chút bực bội.
"Ha ha, cô Thi quả thật là người thẳng tính!"
Thi Hạ cũng không có thời gian rảnh rỗi để ở đây chơi trò vòng vo với Thẩm Giai, cô cũng không nghĩ tình địch gặp mặt lại có cái gì để phải ngồi nói chuyện tâm sự.
"Quá khen! Cô Thẩm, có chuyện gì cô cứ nói thẳng ra đi."
Thẩm Giai cúi đầu, gương mặt dịu dàng sờ sờ bụng của mình, Thi Hạ ở phía đối diện thấy được động tác này của cô ta.
Trong lòng của cô đột nhiên có một loại dự cảm không tốt, bởi vì, chỉ có một kiểu người mới làm động tác như vậy. Hơn nữa, cô còn có trực giác rằng mình đã đoán đúng.
Nhưng cô vẫn giả bộ như thể mình rất bình tĩnh, vẫn làm như mình không nhìn thấy Thẩm Giai đang vuốt ve bụng của mình.
"Tôi có thai rồi."
Gương mặt Thẩm Giai tươi cười dịu dàng.
Thi Hạ cũng đang rất cố gẳng khống chế tâm trạng của mình.
"Là của Lệ Cảnh Diễn sao?" Cô nhàn nhạt hỏi lại.
Nhìn cô giống như đang nói đến một việc không hề liên quan gì đến mình.
Thẩm Giai cười, có chút đắc ý, "Cô nghĩ sao?"
Nhưng mà, Thi Hạ lại chỉ phì cười một tiếng.
"Cũng không phải con của tôi, tôi đâu cần lo cái gì?"
Nói thì nói vậy nhưng bây giờ trong lòng cô lại đang cảm thấy rất khó chịu, đứa bé là của Lệ Cảnh Diễn, vậy mà Lệ Cảnh Diễn và Thẩm Giai lại có con với nhau.
Thẩm Giai không nhìn thấy sự đau đớn, hốt hoảng trên mặt Thi Hạ, thậm chí cũng không thấy cô tức giận nên cô ta cảm thấy có chút khϊếp sợ.
Đây không hề giống phản ứng của một người vợ biết chồng của mình có con với người khác!
"Cô... Cô thật sự là Thi Hạ sao?" Thẩm Giai có chút kinh ngạc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]