Cho nên, một mình Thi Hạ đi, Mạt Mạt vẫn có chút lo lắng.
Bên này, sau khi Thẩm Giai gọi cho Thi Hạ xong, lại gọi cho Lệ Cảnh Diễn.
"Cảnh Diễn, chiều nay lúc ba giờ, em có hẹn bác sĩ làm kiểm tra tổng quát, anh có thể đi cùng em không? Em không dám đi một mình."
Lệ Cảnh Diễn nghĩ một chút, chiều nay mình cũng không có việc gì, nên anh đồng ý.
"Được, anh sẽ đến đó."
Nghe được Lệ Cảnh Diễn đồng ý, Thẩm Giai hiển nhiên rất vui vẻ, cô ta biết, trong lòng của Lệ Cảnh Diễn vị trí của mình vẫn rất quan trọng.
Dù sao thì cô ta cũng là mối tình đầu của Lệ Cảnh Diễn, Lệ Cảnh Diễn lại là người trọng tình cảm, làm sao có thể quên mình được!
Hai giờ chiều.
Thi Hạ đúng giờ hẹn, đến quán cà phê Thời Quang.
Quả nhiên, có một người phụ nữ tóc dài uốn xoăn ngồi ở bàn gần cửa sổ, trên người mặc áo khoác nỉ màu trắng, rất có khí chất.
Thi Hạ biết, người kia chính là Thẩm Giai, cô đã từng nhìn thấy ảnh của Thẩm Giai, chỉ là, hôm nay tận mắt nhìn thấy Thẩm Giai cô biết, ở ngoài đời cô ta càng xinh đẹp hơn trong ảnh nhiều.
Nếu như so sánh giữa Thẩm Giai và Thi Hạ thì Thẩm Giai hơn cô ở chỗ cô ta có nét đẹp quyến rũ mặn mà của người phụ nữ trường thành từng trải.
Mà Thi Hạ, thì nhiều hơn vài phần tràn đầy sức sống cùng nét trẻ trung năng động, đây cũng là điểm mà Thẩm Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466255/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.