Thi Hạ nhìn Lệ Cảnh Diễn, vẫn có chút không hiểu ý của anh.
Hoặc có thể nói, cô hiểu ý anh, chỉ là không muốn đối mặt với sự thật trần trụi mà nó mang lại.
“Tôi đổi Lệ Cảnh Dương?”
Lệ Cảnh Diễn gật đầu.
Cứu người cũng phải có điều kiện, anh sẽ không cứu người mà không có lý do, Thi Hạ cần phải trả một cái giá gì đó mới được.
“Tôi có thể cứu Lệ Cảnh Dương, yêu cầu không cao, chỉ cần cô thôi.”
“……”
Thi Hạ nhất thời hoảng sợ, đến mức quên mình phải nói cái gì.
Lệ Cảnh Diễn thì chỉ nhìn cô, ánh mắt ẩn chứa nhiều suy nghĩ, làm Thi Hạ cảm thấy hơi mất tự nhiên.
“Được rồi, tôi nói vậy đấy, cô suy nghĩ đi.”
Thi Hạ cắn môi, cô cũng không biết nên làm sao nữa.
Nếu đồng ý tức là cô đã bán đứng chính mình, cô không muốn cùng Lệ Cảnh Diễn hình thành mối quan hệ không bình thường.
Nhưng cô thật sự muốn giúp Lệ Cảnh Dương.
“Không cần suy nghĩ nữa, tôi đồng ý.” Thi Hạ cắn chặt môi, rốt cuộc vẫn gật đầu.
Cô nhất định phải giúp cậu, những gì mà Cảnh Dương đang chịu đựng, cậu vốn không đáng chịu những sự khổ sở đó.
Nhưng, vậy còn trái tim của Lệ Cảnh Diễn thì sao……
Lệ Cảnh Diễn siết chặt nắm tay, mặt thoạt nhìn giống như là có cơn bão sắp ập tới
“Được, được lắm, Thi Hạ, cô đừng có hối hận!”
Cô có thể vì người đàn ông khác mà hạ mình chấp nhận yêu cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466251/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.