Có thể Lệ Cảnh Diễn sẽ để lại trong cuộc đời cô một chút gì đó, nhưng Thi Hạ nghĩ cô tuyệt đối sẽ không có khả năng dựa dẫm vào bất cứ kẻ nào!
“Thi Hạ, rõ ràng là con có ý đó!”
Thi Minh Thành chỉ con gái mình, nổi giận đùng đùng.
Nhưng Thi Hạ vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh.
“Cha à, nếu không có chuyện khác, tôi xin về công ty trước.”
Nói xong cô liền xoay người muốn rời đi.
Ở chỗ này thật lãng phí thời gian, Thi Hạ cảm thấy bản thân không cần ở đây.
Có thời gian thì chi bằng cô về công ty ngẫm nghĩ tìm biện pháp, chứ không nên phí thời gian ở đây giải thích!
“Thi Hạ, con đứng lại đó cho cha!”
Thi Minh Thành đột nhiên đứng lên, nhìn Thi Hạ.
Nếu hôm nay ông không giáo huấn con bé này, nó sẽ không còn biết trời cao đất dày là gì nữa!
“Chú Lý, lấy gia pháp ra!”
Nghe Thi Minh Thành nói muốn lấy gia pháp để dạy dỗ Thi Hạ, Bạch Xu khỏi hỏi cũng biết là vui vẻ biết bao nhiêu. Thật tốt quá, con nhỏ chết tiệt kia, rốt cuộc cũng bị báo ứng!
“Sao nào, cha muốn giáo huấn tôi à?” Thi Hạ cười lạnh một tiếng.
Nhưng tiếng cười của cô càng làm Thi Minh Thành cảm thấy thẹn quá hóa giận!
“chẳng lẽ con không nên bị giáo huấn sao? Cha nói cho con nghe, Thi Hạ, dòng máu của con là máu của Thi Minh Thành, con là người của Thi Gia! Điểm này, cả đời này con đều không có cách thay đổi được!”
“Tôi đối với chuyện mình là người của Thi Gia mà cảm thấy nhục nhã!”
Thi Minh Thành mở to hai mắt, thậm chí không thể tin vào tai mình được nữa.
Đây là những gì con gái Thi Minh Thành vừa nói sao?
“Thi Hạ, con nói cái gì?”
Thi Hạ cười, nếu ông không nghe rõ, cô cũng bằng lòng nhắc lại thêm một lần.
“Tôi nói, mang họ Thi là một sự sỉ nhục! Hơn nữa, đối với chuyện mẹ tôi bất hạnh gặp phải người đàn ông như cha, tôi cảm thấy đáng thương dùm cho số phận của mẹ!” Thi Minh Thành chỉ vào cô, trong lúc nhất thời thế nhưng không biết nên làm như thế nào để giáo huấn đứa con ngỗ nghịch này!
“Con, con……”
Đúng lúc chú Lý cầm côn chạy đến.
“Chú Lý, đánh mạnh vào cho tôi, mạnh vào!” Thi Minh Thành tức muốn hộc máu mà chỉ vào con gái mình.
Nhưng chú Lý vẫn có chút do dự.
Dùng côn đánh thật sự rất đau, huống chi, Thi Hạ còn là con gái.
Cho dù ông chủ thật sự nổi giận, cũng phải suy nghĩ cho kỹ chứ.
Bạch Xu nhìn thấy chú Lý thúc còn đang do dự, cũng cảm thấy bực bội!
“Có nghe hay không, chú Lý, còn không ra tay?” Bạch Xu chỉ mong có thể dùng côn đánh chết Thi Hạ.
Nhưng chú Lý vẫn lại do dự.
“Nhưng, ông bà chủ à, tiểu thư dù sao cũng là con gái, nhỡ bị thương nặng quá thì làm sao bây giờ?”
Thi Minh Thành nhìn con gái mình, lắc đầu, vẻ mặt thất vọng. Nhưng Thi Hạ chỉ cảm thấy thực buồn cười, sao nào, Thi Minh Thành chẳng lẽ còn chờ mong gì ở đứa con gái như cô sao?
“Con không phải rất mạnh miệng sao, nói mình bởi vì là người của Thi Gia người mà cảm thấy sỉ nhục?” Thi Minh Thành nổi giận đùng đùng.
“Nhưng mà ông chủ ơi……”
Bạch Xu gấp đến muốn chết, nói đánh mà sao đến giờ vẫn chưa ra tay!
“Chú Lý, còn không mau ra tay, nếu chú không đánh nó, tôi sẽ ra tay đó!” Bạch Xu trừng mắt nhìn chú Lý.
Chẳng lẽ lão già này muốn giúp đỡ Thi Hạ sao?
Chú Lý thúc nhìn tình hình bây giờ, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu “Dạ vâng, tôi sẽ ra tay ngay!”
Nhưng cây côn vừa giơ lên hạ xuống, Thi Hạ đã ngã quỵ rồi quỳ xuống mặt đất, cô cảm thấy xương đầu gối hình như sắp gãy nát rồi.
Đúng lúc này tất cả mọi người nghe được một tiếng la lớn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]