Bạch Xu mở to hai mắt nhìn Thi Hạ, vẻ mặt hoảng sợ tột độ!
“Thi Hạ, cô dám đánh tôi!”
Con nhỏ chết tiệt này, thật đúng là không muốn sống nữa, nàng thật to gan, hảo kiêu ngạo a!
Thi Hạ nhìn Bạch Xu, ánh mắt lạnh lùng, không hề cảm thấy sợ hãi “Bạch Xu, nếu bà dám nói xấu mẹ tôi, tôi sẽ dám đánh bà!”
Người đàn bà này, cô đã nhịn bà ta rất lâu, cô cảm thấy không cần phải nhịn thêm nữa.
Bạch Xu nhìn Thi Hạ, đang chuẩn bị đánh trả, nhưng là, nghĩ ngợi một lát liền rút tay về, giả bộ tội nghiệp và đáng thương.
“Ông à, ông nhìn xem, ông nhìn xem đi, xem nó kìa, ở ngay trước mặt ông mà dám động tay động chân đánh tôi!”
Bạch Xu kéo tay Thi Minh Thành, vẫn giả vờ đáng thương, nhưng, Thi Hạ chỉ cảm thấy bà ta quá dối trá!
“Bà Thi, bà ồn ào đã đủ chưa, bà muốn nói Thi Hạ như thế nào cũng được, nhưng bà mở to mắt vu khống người đã mất, bà không sợ mẹ tôi nửa đêm sẽ đến tìm bà sao?”
Bạch Xu sắc mặt hơi tái đi, hơn nữa, bà ta cũng hơi sợ mẹ của Thi Hạ, bởi vì bà ta có tật giật mình!
Nhưng Bạch Xu nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
“Như thế nào, cô đang uy hϊếp tôi sao?”
“Thi Hạ không dám.”
Bạch Xu duỗi tay, chỉ vào Thi Hạ, tỏ vẻ phẫn nộ.
“Theo tôi thấy thì cô đã ăn gan hùm mật gấu rồi, cô cơ bản là không hề xem cha cô và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466247/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.