Không hề do dự, Lệ Cảnh Diễn nhanh chóng xông ra cửa, trực tiếp lên xe, lái xe đi về hướng cao tốc Bàn Sơn.
Anh nghi ngờ, Thi Hạ bây giờ lên núi để tìm mình. Hơn nữa cô là đi bộ để tìm nữa.
Người phụ nữ ngu ngốc này, lỡ như gặp phải nguy hiểm thì biết tính sao!
Vị trí địa lý của cao tốc Bàn Sơn vốn dĩ tương đối xa, hơn nữa dốc núi nguy hiểm. Cho nên về cơ bản không nên lái xe.
Trên đường vô cùng yên tĩnh nên hơi đáng sợ.
Gió Bắc thổi qua, anh mở cửa xe, có thể cảm thấy gió giống như con dao vậy, cắt qua mặt mình.
Nhưng Lệ Cảnh Diễn vì tìm Thi Hạ, cũng không để ý nhiều như vậy. Anh mơ hồ cảm thấy thời tiết dường như đang thay đổi.
Nếu không phải vì lúc nãy ra ngoài hơi vội nên không đem theo điện thoại. Bây giờ có lẽ cũng có thể gọi điện báo cảnh sát được.
Nhưng bây giờ không đem theo gì hết, chỉ có một chiếc xe, đường thì lại khó lái xe nữa.
Lệ Cảnh Diễn lại sợ lúc mình lái xe thì sẽ bỏ qua Thi Hạ. Anh hết cách, chỉ có thể xuống xe, đi bộ từng bước một.
Hy vọng lúc lên núi có thể nhìn thấy Thi Hạ.
Có lẽ Thi Hạ chọn cách đi bộ cũng là vì để tìm mình!
Nghĩ tới đây thì Lệ Cảnh Diễn đột nhiên cảm thấy trong lòng hình như đỡ hơn một chút.
“Thi Hạ, Thi Hạ!”
Lệ Cảnh Diễn vừa đi vừa hét lớn nhưng không có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466242/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.