Thi Hạ thấy đèn pha chói mắt tới cửa, nghe được tiếng chuông cửa còn tưởng Lệ Cảnh Diễn về tới.
Cô mau chóng chạy ra cửa để chuẩn bị mở cửa.
Trong lòng đang suy nghĩ, chút nữa làm sao xử cái tên Lệ Cảnh Diễn này đây.
“Về rồi sao?”
Nhưng lúc Thi Hạ chạy tới mở cửa lại phát hiện người ở cửa không phải là Lệ Cảnh Diễn.
“Lý Thao, sao lại là anh? Anh ấy đâu?”
Thi Hạ nhìn thấy Lý Thao nhưng cũng không có thấy Lệ Cảnh Diễn.
Rất rõ ràng, Lệ Cảnh Diễn cơ bản không có về nhà.
Lý Thao nhìn Thi Hạ, ánh mắt hình như đang trốn tránh. Nhưng Thi Hạ nôn nóng cũng không có để ý tới chuyện này.
“Bà chủ, chủ tịch mất tích rồi.” Lý Thao nhìn Thi Hạ, vẻ mặt rất thành thật.
Nghe Lý Thao nói Lệ Cảnh Diễn mất tích, Thi Hạ lập tức lo lắng.
“Anh xác định chứ? Trên đường cũng không tìm thấy, chắc chắn không thấy anh ấy sao?”
Lý Thao gật đầu.
“Đúng vậy, không tìm thấy anh ấy.”
Ánh mắt của Thi Hạ đột nhiên trở nên trống rỗng, nhưng bề ngoài còn tỏ ra vẻ là không có chuyện gì xảy ra.
“Ồ, là vậy à. Vậy anh về nhà ngủ trước đi.”
“Tạch ……”
Lý Thao nhìn Thi Hạ, nhất thời vẫn chưa phản ứng kịp lời cô nói.
Thật sự nhẹ nhàng vậy à, không đi tìm người hay sao?
“Chỉ vậy thôi sao? Bà chủ, cô xác định chúng ta không nghĩ cách đi tìm người hay sao?” Lý Thao không hiểu nên nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466239/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.