Chương trước
Chương sau
Thế mà nhất thời Lý Thao không thể tìm ra được lý do nào khác để giải thích cãi lại Thi Hạ.

Này biết rõ bản thân bị đau dạ dày, còn đến đây uống rượu, đúng là tổng giám đốc tự mình tìm chết.

Nhưng mà, hiện tại bọn họ cũng không có cách nào nói đạo lý với một con ma men được!

“Phu nhân, dù sao đó cũng là chồng cô, cô thật sự không thể tới sao?”

Lý Thao còn chưa kịp nói hết, thì đầu kia điện thoại đã cúp máy.

“Tút tút tút……”

Chỉ để lại tới một chuỗi âm thanh!

“Thế đã xong rồi?”

Lý Thao chớp chớp hai mắt của mình, anh thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại, không ngờ, Thi Hạ lại cúp điện thoại luôn.

Lý Thao thở dài, đi tới bên cạnh Lệ Cảnh Diễn, vẻ mặt đồng tình nhìn đại Boss của mình.

Xem ra, có vẻ ông chủ mình yêu mà không được đáp lại cũng là một chuyện rất đau khổ!
Lý Thao nhìn ông chủ lớn nhà mình, bất đắc dĩ lắc đầu, cảm thán: “Xem ra, hiện tại vợ ngài thật sự tức giận rồi, cô ấy không cần ngài.”

Nhưng mà, sau khi Lệ Cảnh Diễn nghe thấy Lý Thao nói như vậy, cũng chỉ cười cười.

“Cậu không biết sao, từ trước đến nay cô ấy đều không cần tôi, Lệ Cảnh Diễn tôi ở trong lòng cô ấy, có lẽ chỉ là một người có cũng được mà không có cũng thế mà thôi.”

“Nhưng mà, ách…… hai người là vợ chồng mà, ông chủ!” Lý Thao nhắc nhở.

Cái gì mà bảo có thể có cũng có thể không, ông chủ thật sự quá coi nhẹ sức ảnh hưởng của mình rồi.

Hay là nói, hiện tại anh ấy thật sự vô cùng mất mát?

Lệ Cảnh Diễn cười cười, trả lời: “Vợ chồng thì thế nào, cô ấy cũng chưa từng để tôi đυ.ngvào một chút.”

Lý Thao mở to hai mắt mình lên, đây……
Đây có coi như là anh đã phát hiện một bí mật lớn của ông chủ không, có thể bị gϊếŧ người diệt khẩu gì đó không!

“Trời ơi, hai người thật sự tương kính như băng!”

Nhưng mà, sau khi Lý Thao vừa mới cảm thán một câu này xong, Lệ Cảnh Diễn lại càng uống nhiều hơn.

Lý Thao nóng nảy, nhanh chóng chạy sang, giơ tay nắm lấy cổ tay Lệ Cảnh Diễn, cản Lệ Cảnh Diễn lại.

“Được rồi được rồi, ông chủ, ngài thật sự không thể tiếp tục uống nữa, này…… Số tiền tôi mang cũng không đủ để ngài trả tiền thưởng đâu!”

“Vậy gán nợ công ty chúng ta lại đây, chắc cũng đủ rồi.” Lệ Cảnh Diễn cười ngây ngô.

Ánh sáng trong mắt anh đã có chút tan rã, giống như mất đi nguồn sáng vậy.

Lý Thao mím môi, trả lời: “Đủ rồi đủ rồi, công ty kia của ngài còn hơn hàng ngàn hàng vạn quán bar, nhưng mà, còn phải xem ông chủ quán bar có can đảm nhận lấy mới được!”
Thật ra, hiện tại anh đột nhiên có một ý nghĩ, chụp lại dáng vẻ hiện giờ của Lệ Cảnh Diễn, sau đó, ngày mai cho Lệ Cảnh Diễn xem bản thân thế nào.

Nhưng mà, làm như vậy, mình có thể trở thành người đầu tiên vì chụp lén ông chủ, mà mất đi bát cơm hay không!

Lệ Cảnh Diễn đã sắp hết kiên nhẫn: “Được rồi, Lý Thao, cậu đừng dài dòng nữa, nếu cậu muốn tiếp tục lải nhải, thì nhanh nhanh ra khỏi đây cho tôi.”

Lý Thao nhìn Lệ Cảnh Diễn, dáng vẻ khó xử.

“Nhưng mà, tôi……”

Haiz, đã sắp chín giờ rồi, nếu không có người kéo Lệ Cảnh Diễn về, chỉ sợ anh ấy lại tự mình uống đến mức xuất huyết dạ dày, sau đó nằm viện.

“Uống đủ chưa, làm con ma men rất tốt sao?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.