Nhưng ……
Thi Hạ ngượng ngùng ôm lấy Lệ Cảnh Diễn, dựa vào trong lòng Lệ Cảnh Diễn, xuất hiện trước mặt của nhân viên trong tập đoàn Lệ thị.
Thấy người phụ nữ vẫn còn dựa vào lòng của chủ tịch, nhân viên khác nhìn thấy cũng thì thầm bàn tán.
Mọi người rất tò mò. Người phụ nữ dựa vào lòng của chủ tịch xuất hiện ở đây rốt cuộc là ai.
Thi Hạ chỉ cảm thấy bản thân đúng là mất mặt quá đi.
Cô có thể cảm nhận được bản thân đang bị vô số ánh mắt dòm ngó.
Áp lực lớn như vậy, bức bách cô, khiến cô cơ bản không có dũng khí để ngẩng đầu lên nhìn.
Lệ Cảnh Diễn nhìn đám nhân viên đứng trước cửa, lại cúi đầu nhìn Thi Hạ trong lòng mình giống như một con đà điểu.
“Còn chưa đi ra?” Anh lạnh lùng hỏi.
Thi Hạ hết cách, chỉ có thể cứng ngắc, che mặt, lộ chút khoảng trống nhỏ để thấy đường mà đi. Sau đó trực tiếp đi nhanh ra ngoài.
“Thi Hạ, đây là tầng 13, không phải tầng 30!” Lệ Cảnh Diễn gọi cô.
Hai người họ vẫn chưa tới văn phòng của chủ tịch, cô vội cái gì.
Thi Hạ chỉ cảm thấy đúng là mất mặt quá. Anh có phải cố ý không đây, nhất định phải gọi tên của mình ra mới được à!
Hơn nữa, đây đúng thật là tầng 13 bị Lệ Cảnh Diễn đoán đúng rồi.
Trong bóng tối ở thang máy, anh không có nói gạt cô, làm sao anh biết đây là tầng 13 chứ không phải tầng 30?
Lệ Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466232/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.