Chuyện này bây giờ đã leo lên vị trí Top 3 hot search trên Weibo, không có khả năng không ảnh hưởng chút nào đến Lệ Cảnh Dương.
Lệ Cảnh Dương bên này, quả nhiên bị quản lý của mình hung hăng mắng một trận.
"Anh nhìn lại mình đi, chuyện cũng đã như vậy mà còn cười được nữa?"
Tịch Diệc bây giờ không biết phải nói gì nữa, anh ta thật sự hoài nghi, Lệ Cảnh Dương nếu như cứ tiếp tục như vậy mãi, sớm muộn cũng có một ngày sẽ tự tay phá hủy hết thảy những gì mình đang có!
Lệ Cảnh Dương cười cười, nhìn vẫn rất thoải mái, "Không phải còn có cậu ở đây sao, Tịch Diệc?"
Nói xong, anh ta ngẩng mặt, vẻ mặt chờ mong mà nhìn Tịch Diệc trước mặt mình.
Hừ, Tịch Diệc mím mím môi, xoay người sang chỗ khác.
Anh ta sẽ không đồng ý, cũng không bị sự đáng yêu của Lệ Cảnh Dương mua chuộc đi đồng tình anh, giúp anh nghĩ cách.
Mặc dù Tịch Diệc thật sự rất muốn giúp Lệ Cảnh Dương, thế nhưng mà, tình huống trước mắt, anh ta cũng không có cách nào để giải quyết cả!
"Anh đừng có nhìn tôi như vậy, nói cho anh biết, lần này thật sự tôi không có cách nào giúp anh đâu."
Lệ Cảnh Dương liếʍ môi, nhìn Tịch Diệc đứng trước mắt mình, đột nhiên cảm thấy không thể tin được lời của tên nhóc này.
"Tịch Diệc, cậu thành thật nói cho tôi biết, thật sự nghiêm trọng như vậy sao?"
Tịch Diệc cũng rất khẳng định gật đầu, không có ý định lừa gạt Lệ Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466225/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.