"Lý Thao, cậu có cảm nghĩ những bức ảnh này là giả không?" Lệ Cảnh Diễn đột nhiên hỏi.
Lý Thao có chút khó xử chớp chớp mắt, chủ tịch đây không phải biết rõ còn cố hỏi sao?
Quảng cáo mặt nạ được đăng lên tạp chí để tuyên truyền, nhất định là phải quay thật mà!
"Ảnh chụp chắc là, chắc là thật ạ."
Mặc dù người đàn ông trong ảnh không phải là chủ tịch, và nhân vật nữ chính lại trùng hợp là vợ của chủ tịch
Nhưng mà, đây cũng chỉ là quay quảng cáo thôi mà, lẽ ra chủ tịch cũng hiểu được chứ!
Nhưng mà, trong lòng Lệ Cảnh Diễn lại không nghĩ như vậy.
Anh muốn đi tìm người tính sổ!
Nhìn thấy Lệ Cảnh Diễn vội vã chạy đi như vậy, Lý Thao muốn ngăn cản nhưng cũng không kịp.
"Nè, nè, nèeeeee, chủ tịch, anh đi đâu vậy?"
Gọi lớn tiếng vậy mà Lệ Cảnh Diễn cũng không quay đầu lại, chạy vụt đi. Anh muốn chạy đến chỗ cô, hỏi cho rõ ràng, ngay bây giờ, ngay lập tức cần phải hỏi cho rõ ràng!
――
Thi Hạ vẫn ở trong phòng làm việc của mình đọc bản báo cáo trên màn hình máy tính, đột nhiên nhận được điện thoại của Lệ Cảnh Diễn.
Nhìn thấy Lệ Cảnh Diễn gọi cho mình, lại đúng vào lúc này, Thi Hạ khẽ cau mày.
Cô cũng đã đoán được lí do đại khái của cuộc gọi này rồi.
"Thi Hạ, về nhà."
Lệ Cảnh Diễn chỉ nói có bốn chữ, nhưng mà Thi Hạ vẫn nghe ra được tâm trạng của Lệ Cảnh Diễn bây giờ đang rất tệ.
"Có thể chờ một chút được khôg? 10 phút nữa tôi còn có một cuộc họp." Thi Hạ trả lời.
Ý của cô chính là, bây giờ cô không thể về nhà ngay được.
"Tôi nói, về nhà, ngay lập tức, ngay lập tức!" Lệ Cảnh Diễn nhắc lại một lần nữa.
Ngay lúc ấy, Thi Hạ chỉ cảm thấy, dường như mình không hiểu thấu con người Lệ Cảnh Diễn. "Tôi đã nói rồi, hơn nữa nói rất rõ ràng, hôm nay tôi còn có một cuộc họp!" Giọng nói của Thi Hạ cũng trở nên ngang ngược.
Lệ Cảnh Diễn vì sao lại hưng hắng với mình, tưởng cô là quả hồng mềm dễ bóp sao?
"Được, Thi Hạ, ngươi như cô không về thì tôi cũng không ngại đến công ty mang cô về đâu."
Thi Hạ bĩu môi, được rồi được rồi, cô vẫn là lập tức trở về thì tốt hơn.
"Ta biết rồi, bây giờ tôi sẽ về đây."
Thi Hạ không còn cách nào khác, chỉ có thể đặt tài liệu trong tay qua một bên, thu thập một chút đồ đạc của mình.
Lúc Mạt Mạt đi vào, vừa vặn nhìn thấy Thi Hạ đang vội vã muốn đi ra ngoài.
"Mạt Mạt, em giải thích với mọi người một chút, cuộc họp 10 phút sau hủy bỏ, đến thứ hai sẽ họp bù." Thi Hạ nhanh chóng giải thích.
"Dạ, thưa chị."
Mạt Mạt gật gật đầu, nhìn Thi Hạ vội vàng như vậy, cô vẫn cảm thấy có chút khó hiểu. "Tổng giám đốc, bây giờ chị định đi đâu vậy?"
Thi Hạ nhất thời không biết mình nên giải thích như thế nào, chỉ có thể nói qua loa, "Chị có chút chuyện, cần phải rời đi một lúc."
Thi Hạ đang trên đường trở về, đang lái xe, điện thoại lại đổ chuông liên tục nên cô đành phải nghe máy.
"Tôi đã nói rồi, tôi đang trên đường về rồi!"
"Là em."
Thi Hạ cũng không ngờ, người nói chuyện lại là Lệ Cảnh Dương, cô có chút khó xử.
"Cảnh Dương, có chuyện gì vậy?"
"Em thấy chuyện trên tin tức rồi, xin lỗi, em cũng không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy." Lệ Cảnh Dương cảm thấy rất áy náy.
Dù sao thì việc để Thi Hạ quay quảng cáo với mình là anh ấy chủ động đưa ra ý kiến.
Thi Hạ chỉ là cười cười rồi trả lời, "Chuyện này không trách cậu, là lỗi của tôi, là tôi phải xin lỗi cậu mới đúng, chuyện này đã gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự nghiệp của cậu rồi."
Lời nói của cô tuy nhẹ nhàng, nhưng mà nghĩ đến tiếp theo mình sẽ phải đối mặt với áp lực của truyền thông và dư luận, Thi Hạ lại cảm thấy đau đầu.
Rất nhanh, cô sẽ không còn thoải mái được như vậy nữa!
Lệ Cảnh Dương suy nghĩ một chút rồi nói, "Phía em thì chị không cần lo lắng, có người đại diện giải quyết mọi việc rồi!"
Thi Hạ gật gật đầu, "Vậy là tốt rồi."
Tuy Lệ Cảnh Dương là nói như vậy, nhưng mà, trong lòng Thi Hạ vẫn còn chút hoài nghi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]