Nhưng anh muốn đuổi theo Thi Hạ, vẫn là dễ như trở bàn tay.
Lệ Cảnh Diễn lập tức bước lên nắm tay cổ tay Thi Hạ thủ đoạn, Thi Hạ cảm thấy tay mình sắp bị bóp gãy mất rồi.
Cô chỉ đành đứng lại.
“Thi Hạ, cô trả lời tôi đi, cô đang trốn tránh câu hỏi của tôi phải không?”
Lệ Cảnh Diễn nhìn Thi Hạ gắt gao, Thi Hạ trong lòng bắt đầu thấy bối rối, nhưng lại không phải bởi vì cô có tật giật mình.
“Tôi không có.”
“Thật sự không có?”
Thi Hạ vùng tay mình ra, cổ tay vẫn còn tê nhức.
Cô ngửa đầu nhìn Lệ Cảnh Diễn.
“Lệ Cảnh Diễn, anh có thể đừng ấu trĩ như vậy không?”
Không biết vì cái gì, vốn dĩ Lệ Cảnh Diễn rất nghi ngờ chuyện này, nhưng nhìn nét mặt của Thi Hạ lúc này, anh liền tin tưởng Thi Hạ vô điều kiện.
“Được rồi, hôm nay cô muốn ăn cái gì?”
“……”
Đề tài đổi cũng nhanh quá rồi đấy!
Thi Hạ hơi sửng sốt một chút, nhưng mà, Lệ Cảnh Diễn không truy cứu chuyện của Lệ Cảnh Dương nữa là cô mừng rồi.
“Đáng lẽ tôi định ăn bừa gì đó ở căn tin.” Thi Hạ bĩu môi.
Ăn ở căn tin thì tiết kiệm thời gian hơn! Ai ngờ Lệ Cảnh Diễn đúng lúc này lại đến hẹn cô đi ăn.
Nghe Thi Hạ nói như vậy, Lệ Cảnh Diễn lập tức quay đầu xe trở về.
Chiếc xe ô tô sang trọng màu đỏ lại đậu ở trước cổng Thi Nhuận Trân Châu.
“Sao lại dừng xe?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466219/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.