Thi Hạ chỉ là liếc trộm Lệ Cảnh Diễn sau đó chạy vội đi mất.
Không biết vì cái gì, Lệ Cảnh Diễn đột nhiên cảm thấy, Thi Hạ hình như là đang giấu anh chuyện gì đó.
Hơn nữa còn có vẻ là chuyện quan trọng, nhưng cô đáng lẽ sẽ không lớn gan như vậy.
Thi Hạ đến phòng thay đồ, thay quần áo xong mới quay về văn phòng của mình, lúc này Lệ Cảnh Diễn đã chờ ở trước cửa.
“Ngại quá, để anh đợi lâu.”
Lệ Cảnh Diễn thoáng nhìn Thi Hạ.
“Thay xong rồi à?”
Thi Hạ gật đầu.
“Ừ.”
Lệ Cảnh Diễn liền xoay người, mở miệng nói một câu “Đi thôi.”
Thi Hạ đi theo phía sau Lệ Cảnh Diễn, nhưng cô cũng không biết họ sẽ đi đâu.
“Lệ Cảnh Diễn, anh muốn đi đâu?”
“Ăn cơm, tôi đói bụng, mới vừa nói xong mà cô đã quên mất rồi sao?” Lệ Cảnh Diễn nhìn Thi Hạ, ánh mắt nghi ngờ.
Thi Hạ lúc này mới nhớ ra, lúc nãy cô hoảng quá nên quên mất.
“À, phải, trí nhớ của tôi không có tốt.”
“Cô đã lớn như vậy rồi, rốt cuộc chứa cái gì trong đầu vậy!” Lệ Cảnh Diễn lẩm bẩm một câu.
Tuy rằng anh chỉ lẩm bẩm nhỏ thôi, nhưng Thi Hạ đang đứng bên cạnh vẫn là nghe được rõ ràng rành mạch.
“Chứa gì cũng được, miễn không phải là anh.” Thi Hạ nhỏ giọng mà lẩm bẩm một câu.
“Cô nói cái gì?”
Bởi vì Thi Hạ nói quá nhỏ, cho nên, Lệ Cảnh Diễn cũng không có nghe rõ cô vừa nói cái gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466218/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.